Tình yêu là đề tài có sức hấp dẫn, lôi cuốn đặc biệt khiến con người ta chẳng bao giờ cảm thấy nhàm chán khi nhắc đến. Và chắc hẳn chúng ta cũng từng trải qua ít nhất một lần trong đời yêu và được yêu. Hãy cùng VANHOADOISONG khám phá bài thơ tình yêu ngọt ngào, lãng mạn trong nội dung bài viết dưới đây!
Thơ tình yêu ngắn
Thơ tình yêu ngắn 2 câu
1. Với em dù lắm chua cay
Tình yêu trước gió càng lay càng bền.
2. You là cậu, I là tôi,
Your là của cậu, còn cậu là của tôi.
3. Hay là mình thử yêu đi,
Biết đâu hợp ý đến khi bạc đầu.
4. Vector chỉ có một chiều
Em đây chuyên toán mãi yêu 1 người.
5. Bao nhiêu cân thính cho vừa?
Bao nhiêu cân bả mới lừa được anh?
6. Người ơi gặp gỡ làm chi,
Trăm năm biết có duyên gì hay không.
7. Nhân gian vốn lắm bộn bề.
Anh hãy bỏ hết rồi về bên em
8. Tình yêu như mắt với tai.
Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì.
9. Nửa sự thật không còn là sự thật
Và tình yêu không một nửa bao giờ.
10. Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai khuyên được em ngừng yêu anh!
Xem chi tiết: 100+ câu thơ tình yêu ngắn 2 câu chế vui nhộn, thả thính là dính
Thơ tình yêu 4 câu vui
1. Hạnh phúc phải tìm trong chông gai
Tương lai phải tìm trong quá khứ
Tình yêu phải tìm trong 3 chữ
Hai chữ yêu thương một chữ chờ
2. Hoa cà thì màu tím
Hoa tuylip lại màu xanh
Lẽ nào anh không biết
Có người thầm yêu anh
3. Trứng rán cần mỡ
Bắp thì cần thêm bơ
Yêu không cần lấy cớ
Tớ mãi cần cậu cơ
4. Hôm nay trời không nắng
Hôm nay trời không mưa.
Anh ơi cười chi đó
Anh có người yêu chưa?
5. Có con mèo nhỏ bé
Nằm dưới gốc cây me
Này cái cậu cute
Làm người yêu tôi nhé!
6. Ngoài trời thì ngập nắng
Trong tim lại đổ mưa
Lòng tôi thầm lo lắng
Cậu đã thích ai chưa?
7. La bàn chỉ hướng Bắc
Đã lại chỉ hướng Nam
Em nghĩ mãi một hướng
Ở hướng nào có anh.
8. Có một đống củi nhỏ
Cậu cũng đốt thành tro
Chỉ một tình yêu nhỏ
Cậu cũng chẳng dành cho.
9. Anh ơi hè đã tới
Nắng chói cả trời xanh
Nhưng em chẳng say nắng
Thế nào lại say anh?
10. Có vài đốm lửa
Bùng cháy thật to
Quay sang hỏi nhỏ
When will I be yours?
Xem chi tiết: 70+ câu thơ tình yêu vui 4 câu hài hước, đau buồn cảm xúc
Thơ tình yêu vui
- Anh yêu em không hề gian dối
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
2. Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em.
3. Đố ai định nghĩa được nụ hôn.
Có khó gì đâu một tâm hồn.
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại.
Môi kề mắt nhắm thế là hôn.
4. Nếu 1 Mai Em Bỏ Theo Thằng Khác
Anh Cũng Buồn Nhưng Không Khóc Đâu Em
Lòng Ngậm Ngùi Tay Cầm Chai Axit
Môi Mỉm Cười 2 Lít Đủ Không em?
5. Trái tim em chỉ 1 lần mở cửa.
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.
Nhưng lần đó em quên không đóng cửa.
Anh vào rồi thằng khác cũng vào theo
6. Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
7. Đố ai định nghĩa được từ hôn.
Có khó gì đâu, dạ bồn chồn.
Hai người một góc, đêm tối tối.
Tựa má, kề môi thế là hôn….
8. Anh yêu em không hề bốc phét
Tình yêu dài một mét có dư
Anh yêu em không sợ đau khổ
Năm trong quan tài thò cổ ra yêu…
9. Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới em
10. Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ?
Công lý nào cấm Nữ yêu Nam?
Anh sẽ mở phiên toà xét xử
Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.
Xem chi tiết: 80+ bài thơ tình vui nhộn hài hước cực chất cười rụng răng
Thơ tình yêu hạnh phúc
- Hay là mình cứ yêu đi
Đường yêu nào biết có gì đợi ta
Chỉ cần mỗi đoạn ngã ba
Bàn tay còn nắm là qua được mà.
2. Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
3. Ôm lấy em đi anh
Cho cơn mưa mau tạnh
Cho mùa đông thôi lạnh
Cho tình đừng mong manh…
4. Ôm lấy em đi anh
Cho cơn mưa mau tạnh
Cho mùa đông thôi lạnh
Cho tình đừng mong manh…
5. Cho em mượn bờ vai,
Gió chiều nay lạnh quá
Mượn chút tình nấn ná
Vương mắt người thật lâu.
Cho em mượn kim khâu
Nối mảnh thương lỡ mất
Mượn lòng anh chân thật
Nói rằng vẫn đợi em.
6. Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
7. Sữa thì phải đổ vào trà
Cái gì đổ trước cũng hoà vào nhau
Thế sao em đổ đã lâu
Mà anh chưa đổ, để mau hẹn hò?
8. Giá được làm chiếc gối
Anh ôm mỗi đêm nằm
Làm con mèo màu xám
Anh vẫn thường hay chăm.
Giá được làm ly rượu
Anh uống những ngày buồn
Giá được làm cô gái
Anh yêu hoài không buông.
9. Dạo này anh có khoẻ không?
Nơi mà anh ở mùa đông thế nào?
Có làm lòng dạ cồn cào ?
Có làm thương nhớ nghẹn ngào như em?
Một năm nhanh quá, anh xem
Thế mà đâu đó trong em vẫn buồn
Vì đời lắm lúc quay cuồng
Nhưng sau tất cả nỗi buồn vẫn đây
Gửi vào đâu đó trời mây
Rằng em vẫn ổn chỉ hay nhớ người
Không sao, em hứa siêng cười
Nhưng mà cũng chẳng thể lười nhớ anh!
10. Em muốn làm mây khói
Lặng lẽ êm đềm trôi
Không vội vàng theo gió
Chầm chậm thích anh thôi.
Những câu thơ tình yêu dễ thương
- Em gửi tặng anh một cành bông
Hoa chen đôi lá buộc nhành hông
Đỏ pha chút tía ửng thêm hồng
Liệu chăng anh có động lòng không?
2. Nhân gian vốn lắm bộn bề.
Sao không bỏ hết rồi về bên nhau.
Dẫu rằng mình có thể đau.
Nhưng đau hai đứa, còn hơn một mình.
Trái tim đau nhói, nhưng vẫn yêu mãi.
Em là ánh sáng, sưởi ấm cuộc đời.
3. Vần thơ lãng mạn chuốc say lòng
Những thứ mê nào đã bỏ trong
Ý tận miên trường tim vẫn hảo
Lời xuôi vạn lý nghĩa luân vòng
Lay vào cảm xúc dâng niềm nỗi
Ngẫm lại xuân thời thoảng chấn song
Thưởng thức như bồi thêm mỹ vị
Hồn tơ tưởng mãi cuộn theo dòng.
4. Phượng ơi ai đã đặt tên em
Giữa mùa xanh em là ngọn lửa
Em nung nắng mùa hạ bỏng rực
Không gian lấp lánh nắng cháy vàng.
Sao còn vương chi chút mơ mang
Trong đượm buồn xa xăm tít tắp
Trong màu đỏ tự đốt lên mong ước
Cũng dịu dàng ngọt lắm yêu thương.
Phải như em đang ủ ấp điều chi
Trong khao khát của màu lửa đỏ
Xin em thắp mãi nghe màu yêu đó
Cho lứa đôi chẳng thể cách xa.
5. Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
6. Nếu tình anh là biển
Tình em chẳng là thuyền
Lênh đênh và nhỏ bé
Giông bão cả bình yên.
Nếu tình anh là biển
Em nguyện hóa đất hiền
Ôm một đời, một kiếp
Hôn cho bõ chao nghiêng.
Nếu tình anh là nhớ
Tình em sẽ là thơ
Thơ như mắt anh nhỏ
Anh có thấy bao giờ?
Nếu tình anh là nhớ
Đố nhớ nhiều hơn em
Mỗi lần chênh nhịp thở
Mỗi lần hé môi mềm.
Nếu tình anh là anh
Thì thôi em đành chịu
Vì một điều dễ hiểu
Như chiếc lá màu xanh.
7. Ta rót vào tim tình yêu mộng tưởng
Uống đôi bờ môi xa xăm
Ta ước gặp em dẫu chỉ một lần
Cho khát khao trào dâng cháy đê mê vạn kiếp.
Em và ta hai phương trời cách biệt
Đắm say chi kiếp thơ thẫn đọa đày
Ta nhớ em, em nhớ về người ấy
Hai tâm hồn đồng cảm đớn đau.
Chưa một lần mình lạc mất nhau
Chưa bao giờ nói câu giã biệt
Song hành với tình riêng da diết
Ta dành cả cho em – Em dâng hết cho người.
8. Em yêu hãy về bên anh nhé
Để cho lòng anh nhẹ tơ vương
Yêu nhau mình bước chung đường
Như sóng dào dạt đại dương vỗ bờ
Mắt môi ấy anh chờ anh đợi
Chốn bình yên những sợi tơ hồng
Em đừng như sáo sổ lồng
Bay đi xa mãi trời đông lạnh lùng
Yêu anh nhé mình cùng chung mộng
Hạnh phúc này sẽ rộng bao la
Về đây chung một mái nhà
Chung câu hẹn ước lời ca tỏ tình
Anh xin phép gia đình em để
Chọn ngày vui thay thế lúc yêu
Yêu em sẽ mãi thật nhiều
Đến ngày đầu bạc sớm chiều không phai.
9. Sợi gió hoàng hôn se sắt
Đong đưa chiếc lá thu vàng
Ai vừa đi ngang rất vội,
Hay là giọt nắng vừa tan?
Dịu dàng mùa thu ghé tới
Đường chiều ánh mắt hư vô
Trời xanh một màu rất thực
Nhưng em thì quá mơ hồ
Ta như gã khờ phiêu bạt
Mải mê những phiến chân trần
Lời thương dùng dằng không ngỏ
Thu về rụng trắng ngoài sân
Chợt nghe hương mùa xao xuyến
Người giờ như áng mây trôi
Có kẻ ngẩn ngơ ngồi hát
Dường như lại nhớ nhung rồi…
10. Trăng kia trăng ở lưng chừng,
Mập mờ giữa cảnh khiến người bâng khuâng.
Anh ơi anh ở trong lòng,
Đừng như trăng sáng rối bời tim em.
Anh là mặt đất rộng,
Em là chiếc lá xanh,
Nếu một ngày lá rụng,
Có chạm vào tim anh?
Thơ tình thả thính
1. Nhớ anh, em gửi vào thơ
Gửi thương, gửi cả ngẩn ngơ trong lòng!
Trời chiều ai thả nhớ mong?
Em gom sợi nắng về trong nỗi niềm
Gần nhau cảm thấy bình yên
Vắng nhau lại thấy nghiêng nghiêng nhói lòng!
2. Có con chim nho nhỏ Đậu trên bãi cỏ xanh
Có tình yêu không nhỏ Vẫn luôn dành cho anh
Anh ngắm nhìn trời rộng
Em ngắm đôi mắt anh
Chẳng cần bầu trời rộng
Vì trời rộng là anh.
3. Nhìn mưa ngâu qua ô cửa sổ
Em lặng mình ngồi nghĩ đến anh
Chạm mặt nhau trên con phố nhỏ
Tim em đập một hồi không phanh.
4. Và ước gì anh lại nói:
Hoa hồng màu đỏ
Hoa violet màu xanh
Có thể em không biết
Nhưng anh cũng yêu em.
5. Chú cá vàng bé nhỏ
Mãi ở chiếc bể xanh
Mọi thứ đều không rõ
Chỉ nhớ về mỗi anh.
Có bông hồng màu đỏ
Nở ở phía xa xa
Có một tình yêu nhỏ
Chờ ngày anh nhận ra.
6. Nếu kiếp sau có quyền lựa chọn
Em muốn làm một cơn gió mát
Hờ hững thổi mây trôi nổi bay
Bởi nghe nói gió vốn vô tình
Chẳng như em quyến luyến nơi anh…
7. Thương em gái nhỏ gần quê
Ngượng ngùng áo mới vụng về bước chân
Thập thò bỡ ngỡ bao lần
Vì ai ôm lấy khó khăn nên đành.
8. Chút nắng gắt không làm nên mùa hạ
Một thoáng nhìn chưa hẳn đã là yêu
Sao tim anh cứ ngập ngừng lệch nhịp
Em là ai, hỡi bóng dáng yêu kiều?
9. Miệng nói ghét nhưng lòng anh vẫn nhớ
Nói hết chờ nhưng dạ lại vẫn mong
Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng
Vẫn in đậm 1 bóng hình em đấy thôi…
10. Chỉ muốn một lần được đứng trước mặt em
Nói to rằng: “Anh yêu em nhiều lắm!”
Chỉ muốn trọn đời, bên em là chiếc bóng
Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề
Xem chi tiết: 130+ bài thơ thả thính tán là dính crush, cưa đổ mọi thể loại
Thơ tình yêu và nỗi nhớ
- Thích Anh
Em muốn làm mây khói
Lặng lẽ êm đềm trôi
Không vội vàng theo gió
Chầm chậm thích anh thôi.
(Nguồn: Sưu tầm)
2. Ước Mơ Hạnh Phúc
Em từng ước sống cuộc đời bình dị
Một người để yêu đến hơi thở kiệt cùng
Một gia đình đúng nghĩa chữ thủy chung
Luôn vui vẻ dẫu nhà tranh vách đất.
Anh đến muộn sau ngày em lận đận
Đứng dõi theo bóng dáng nhỏ hao mòn
Mảnh tim gầy qua mấy bận héo hon
Xin hãy để anh chở che, vá lại!
Anh sẽ gom hết tháng ngày tư lự
Trả lại em là rạng rỡ nụ cười
Anh sẽ gom từng giọt nước mắt rơi
Đền lại em quãng đời sau hạnh phúc.
(Nguồn: Sưu tầm)
3. Thứ Em Cần
Thế giới thì quá rộng
Bầu trời thì quá xa
Thứ em cần duy nhất
Ngôi nhà và hai ta.
(Nguồn: Sưu tầm)
4. Nắm Tay
Bỗng thèm một cái nắm tay.
Dắt mình qua những gió lay mưa dầm.
Dắt mình qua những phố đông.
Dắt mình qua những mênh mông nỗi buồn.
(Nguồn: Sưu tầm)
5. Biết Mình Yêu
Tóc em gối đầy hương mùa hạ
Mắt trong gói ghém chút nắng chiều
Làm tim anh bỗng nghiêng đến lạ
Đánh rơi một nhịp, biết mình yêu.
(Nguồn: Sưu tầm)
6. Mua tình
Ai bán cho tôi một mảnh tình
Để tôi thay vải, may áo xinh
Để tôi khỏi lạnh khi đông đến
Để tôi được thấy nắng lung linh.
7. Ta hẹn nhau
Ta hẹn nhau vào một buổi chiều đông
Em tỏa nắng như mặt trời mùa hạ.
Tay buông lơi như đánh rơi tán lá.
Khẽ nhoẻn cười: “tay anh có lạnh không?”
Khăn choàng vai, môi nhỏ thoáng chu cong
Chân sáo níu tay anh tan vào phố
Hoàng hôn buông đổ bóng mình ngồ ngộ
Bóng lớn to tròn bên bóng nhỏ tung tăng.
8. Yêu anh
Em chẳng muốn thừa nhận
Rằng hay trộm nhìn anh
Sợ tim anh đang bận
Nên cứ mãi để dành.
Đến một ngày nắng đẹp
Khóm hoa nở thật tươi
Ngượng ngùng gì cũng dẹp
Em sẽ nói yêu người.
9. Điệu Tango
Dìu nhau vào cõi mộng
Dìu nhau vào đam mê
Cuộc đời này quá rộng
Giữ cho nhau lối về
Dìu nhau từng cung nhạc
Dìu nhau ấm tim ngoan
Thế giới này quá bạc
Giữ cho nhau nồng nàn.
10. Áo Đỏ
Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cây xanh như cũng ánh lên hồng
Em đi lửa cháy trong bao mắt
Anh đứng thành tro em biết không?
Thơ tình yêu theo mùa
Thơ tình yêu mùa xuân
1. Nắng thu
Tác giả: Dương Tuấn
Anh về mang chút nắng hồng
Để đông trốn ngủ cho nồng xuân sang
Cho mai rực rỡ sắc vàng
Cho đào nhuộm thắm thênh thang đất trời.
Cho đàn chim én lả lơi
Cho đôi hồ điệp ngỏ lời yêu đương
Cho đó xao xuyến vấn vương
Cho đây chín nhớ mười thương anh về.
Anh mang nắng ấm tình quê
Mang thêm ước hẹn câu thề ngày xưa
Không còn lệ ướt lưa thưa
Anh về hôn nhẹ giọt mưa nhớ tình.
Đền em mắt ngọc lung linh
Đền em má thắm môi xinh ngày nào
Đền em một núi ngọt ngào
Đền em một biển dạt dào ái ân.
Anh về mang cả trời xuân
Mang về luôn cả một rừng nhớ thương
Trầu xanh cũng đã khai mương
Đợi cau kết trái tìm đường anh sang.
Đắm say ý thiếp tình chàng
Sắt son trọn nghĩa đá vàng trăm năm.
2. Xuân yêu thương
Tác giả: Tuyết Nguyễn
Xuân về mang đến yêu thương
Nhọc nhằn bỏ lại chặng đường phía sau
Xuân mang hương vị ngọt ngào
Nỗi sầu cay đắng chôn vào lãng quên
Xuân về hạnh phúc dịu êm
Bao nhiêu lo lắng buồn phiền trôi xa
Xuân về đông cũng đã qua
Xua tan giá lạnh chan hòa nắng lên
Xuân sang mai nở bên thềm
Anh về ru lại tình em thuở nào
Mùa xuân mang cánh hoa đào
Hồng đôi môi má anh trao nụ cười
Xuân ơi xuân rất tuyệt vời
Xuân sang mang lại cuộc đời yêu thương….
3. Về cùng xuân anh nhé
Tác giả: Hoàng Lan
Anh biết không? Xuân đã về trước ngõ
Mai anh đào rực rỡ sắc hồng tươi
Trong nắng xuân e ấp nụ duyên cười
Ôi đẹp quá, như ngàn lời muốn nói
Về đi anh! Em vẫn luôn chờ đợi
Có anh về xuân mới thắm tình nhau
Đón xuân này đón cả những xuân sau
Cho yêu thương đậm sắc màu anh nhé
Về nghe anh! Nâng bước chân nhè nhẹ
Theo xuân về khe khẽ gọi tên em
Mang nắng xuân cùng ghé lại bên thềm
Vòng tay ôm ấm êm tình muôn thuở
Bờ vai anh sẽ mãi là điểm tựa
Suốt cuộc đời anh hứa với em nha!
“Anh sẽ về! Mãi mãi chẳng rời xa”
Dẫu biết rằng: yêu xa… thôi anh nhé…!”
4. Xuân đang về
Tác giả: Bình Minh
Xuân đang đến quê hương ta đó
Cánh mai vàng theo gió đã vờn bay
Nàng xuân tươi nhí nhảnh suốt cả ngày
Đào đỏ thắm ngất ngây mừng xuân đến
Em biết không khi xuân về trên bến
Thuyền chở xuân sắp đến bến đợi chờ
Cánh đào phai như sắc đỏ màu cờ
Lung linh nhé hững hờ như muốn nói
Xuân đang về một mùa xuân sáng chói
Vầng hào quang le lói một năm an
Người người vui trong hạnh phúc an khang
Mong cuộc sống nhẹ nhàng hơn năm cũ
Xuân đang đến én không còn ủ rũ
Đã vờn bay bên những nhũ hoa đào
Xuân đã về bên cuộc sống thanh tao
Nắng đã hửng đón trào mừng xuân mới…
5. Xuân và nỗi nhớ
Tác giả: Thanh Trần
Xuân về rồi em có biết không em
Cơn gió cuối đông đã bỏ rời khung cửa
Chút se lạnh thoảng qua đâu còn nữa
Và như em biền biệt phía trời xa
Vẫn biết rằng khi xuân đến đông qua
Một mùa nhớ mối tình xưa dang dở
Hoàng hôn buông che mờ đi nỗi nhớ
Kỷ niệm buồn khắc khoải mãi trong tôi
Hàng cây khô chờ ngọn gió xa xôi
Những hạt nắng soi mình trên lá cỏ
Xuân đã về lay cây đào đầu ngõ
Từng nụ hoa bừng nở đón xuân sang
Một chút thương , một chút nhớ xuân qua
Hình bóng đó như hàng cây liễu rủ
Đưa ta tìm về nơi xưa chốn cũ
Ngọn gió buồn muốn níu giữ mùa xa
6. Xuân yêu thương
Tác giả: Dương Tuấn
Búp non đậu nhánh hoa đào
Én dang cánh rộng đón chào tiết xuân
Nàng Đông trả rét bâng khuâng
Nắng lung linh toả đường trần thênh thang.
Vườn sau cúc rộ hoa vàng
Bên hiên thược dược màu loang tím chiều
Hồng nhung e ấp mĩ miều
Ngẩn ngơ hoa dại cũng liều toả hương.
Đông sầu mi ướt giọt sương
Nắng xuân phơi phới má hường thắm chưa ?
Dòng người trên chuyến đò đưa
Có chàng lữ khách như vừa ghé qua.
Hôm nào còn gọi tình xa
Tim theo ước hẹn, xuân hoà duyên thơ
Anh về trọn vẹn bến mơ
Thoả bao tháng đợi năm chờ chung đôi.
Tiếng xuân nhịp thở bồi hồi
Thướt tha dáng ngọc, bờ môi thắm hồng
Đưa tay vuốt tóc phiêu bồng
Nụ hôn bẽn lẽn trộm nồng hương say.
Hồng đào ngỏ ý vàng mai
Đất trời ước hẹn tương lai ngọt ngào
Qua rồi cái thuở khát khao
Có em từ ấy dạt dào hương xuân.
Thơ mùa Xuân tình yêu
Thơ mùa Xuân tình yêu (ảnh: internet)
7. Mùa xuân bên anh
Tác giả: Hồng Hoa
Xuân về hoa lá khoe hương
Còn em đứng tựa góc đường chờ anh
Gió mang hơi ấm trong lành
Cho Đào Mai Cúc đua tranh sắc mình.
Sương chiều từng giọt lung linh
Thẩn thờ ôm nhớ mặc tình mây mưa
Hờn ghen gió cũng vội vừa
Xô nghiêng chiếc lá đong đưa mấy lần.
Tình quê nặng trĩu ngàn cân
Yêu thương khắc dạ luôn gần chẳng vơi
Hoa theo Xuân nở rạng ngời
Đỏ Xanh Vàng Tím khắp nơi vẫy chào.
Mừng vui hạnh phúc biết bao
Ấm êm sum họp ngọt ngào lời thương
Yêu nhau đi đến cuối đường
Nợ duyên tròn nghĩa mãi vương vấn hoài.
8. Nhé anh!
Thơ: Hoàng Hôn Tím
Nhớ nghe anh… hương đồng cỏ nội
Luôn mở lòng ngóng đợi tình thân.
Cho cành lộc biếc thêm xanh
Giọt sương xuyên nắng long lanh sắc màu.
Xuân nhuộm thắm mai đào rực rỡ,
Trái ân tình ngự ở quanh ta.
Đất trời hòa quyện giao thoa,
Mơn man gió sớm hương hoa ngát lòng.
Sương mai đẫm nụ hồng e ấp,
Ướp đất trời ngọt mật mơ say.
Nghe lòng nồng thắm ngất ngây,
Không gian rộn rã đong đầy yêu thương.
Về nhé anh thiên đường chung lối,
Mảng thơ tình kết nối…đoàn viên…
Mây trời khởi sắc giao duyên
Vườn yêu hé nụ ươm thêm lộc chồi.
9. Tân niên hạnh phúc
Tác giả: Lê Đình Vân
Mai đào nở khoe sắc tươi thắm
Hoa xuân kia say đắm bao người
Tân niên chúc mãi đẹp tươi
Để cho má thắm môi cười lung linh
Tay trong tay giữ gìn hạnh phúc
Niềm tin yêu chẳng lúc nào rời
Tình duyên bắt nhịp cầu dài
Mùa xuân ngát đượm tình hoài bên nhau
Hoa khoe sắc thắm màu đồng nội
Tiếng nhạc lòng hòa trổi miên man
Ngày xuân rực rỡ ánh vàng
Người về cảnh vật cũng sang theo về
Trọn vẹn tình phu thê một kiếp
Khắc họa trong đáy mắt mĩ miều
Xoay cùng vũ điệu tình yêu
Du dương tiếng nhạc hồn phiêu bến trần.
ảnh đôi chim én mùa xuân
Đôi chím én Mùa Xuân (ảnh: internet)
10. Anh sẽ về!
Tác giả: My Nhung
Anh sẽ về, bên người yêu dấu!
Để xuân này, có bậu có ta
Đón xuân vạn vật, muôn hoa
Tưng bừng đua nở, chim ca hót mừng
Vui đón xuân, em đừng buồn nhé
Anh sẽ về, thưa mẹ với cha
Chọn ngày, tháng tốt anh qua
Trầu, cau, rượu, quả, xe hoa …rước nàng.
Vui xuân mới, chứa chan hạnh phúc
Đón xuân về, cảm xúc trào dâng
Đào, Mai khoe sắc đón xuân
Hương hoa toả ngát thơm lừng khắp nơi.
Vào mùa xuân, đất trời rạng rỡ
Tình chúng mình muôn thuở vẫn xuân
Tình ta tươi đẹp nhất…. trần
Chồi non nẩy lộc xuân…..ngần biếc xanh.
Thơ tình yêu mùa hạ
- Mưa Hạ!
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
(Bằng Lăng Tím)
2. Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu
Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi
Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím
Hạ lại về cho lòng ta tìm kiếm
Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Sao chẳng nói để ve sầu nức nở
Mưa hạ về nghe như lời than thở
Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng
Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung
Một hồn thơ cho những ngày xa vắng
Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng
Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô
Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ
Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết
Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết
Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta
Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua
Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ
Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở
Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…
(Bằng Lăng Tím)
3. Phố Đổ Rêu Phong
Mùa hạ cũ còn vương đầy vai áo
Bước ta về phong dấu tích hoang sơ
Khép lại hết bao buồn vui nước mắt
Ta ngày xưa nào có biết đợi chờ!
Xé màn trời, trời hỡi hãy đổ mưa
Nắng chiều rơi bao nhiêu nữa cho vừa
Gom mây đến và kéo lòng gió lộng
Ta sẽ nhìn chân phố đổ rêu phong
Người quay đầu, cúi mặt, kệ người đi
Ta nơi đây đâu có nghĩ ngợi gì
Hà cớ sao mỗi đợt mùa trở dậy
Lại ngẩn người nuối tiếc nụ hồng say
Mùa đã về, mùa cũ tàn trước cửa
Sao ta buồn, chân mỏi bước liêu xiêu?
Đêm yên giấc gác đầu êm gối lụa
Sao giật mình, nhung nhớ đã từng yêu…
(Bằng Lăng Tím)
4. Cơn Mưa Hạ
Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!
(Tuyết Trang)
5. Một Trời Phượng Cũ
Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi
Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi
Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ
Phượng của người tình gõ nhịp trên môi
Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng
Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong
Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ
Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?
Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm
Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm
Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ
Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm
Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan
Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn
Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá
Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng
Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa
Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa
Xem thêm: Những bài thơ vui hết tiền, cháy túi hài hước nhất
Màu phượng cũ đã về khung trời mới
Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa
(Bằng Lăng Tím)
6. Màu Thời Gian
Phượng lại về khoe sắc với trời xanh
Cái oi bức nặng nề như ngộp thở
Người thành phố với khát khao chợt nhớ
Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang
Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang
Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm
Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm
Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay
Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say
Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát
Biển gợi tình em tung tăng bờ cát
Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ
Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ
Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió
Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ
Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi
Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi
Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi
Như tình yêu có bao giờ dừng lại
Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao
(Hoàng Mai)
7. Nói Cùng Anh
Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm
Công viên ấy em về hiu hắt nắng
Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng
Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn
Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn
Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm
Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm
Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều
Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu
Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ
Anh đã đến bên đời em lặng lẽ
Góc khuất nào cho em vẽ chân dung
Thực và mơ nào có lối đi chung…
Ta vẫn hát bài tình ca dang dở
Anh nợ em những đêm dài trăn trở
Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?
(Hoàng Mai)
8. Nỗi Nhớ Tháng Tư
Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?
Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ
Nắng thôi hát bản tình ca oi ả
Gọi mưa đầy trên những lối em qua
Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?
Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?
Những cánh hoa ai ép vào cuối vở
Nay xác xơ một thuở đã xa vời…
Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi
Phố cô đơn nên chiều buông rất vội
Ta xót xa những điều chưa dám nói
Gói trong tim bao giấc mộng không thành
Hạ có về cho năm tháng mong manh?
Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?
Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,
Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…
(Bằng Lăng Tím)
9. Bóng Nàng Thiếu Nữ Tháng 5
Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em
Gió muộn mơn man quấn chân mềm
Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc
Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm
Ai rót cái duyên lên mắt xanhCho gió tháng năm vỡ tan tành
Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ
Để bước em về vướng hồn anh
Biêng biếc màu mây em thấy không?
Thương em chiều ngả cuối chân hồng
Dòng người hối hả quay về chốn
Chỉ thấy mình em giữa chợ đông
Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi
Gót mềm em bước cứ chậm thôi
Cho anh vương vấn đôi ba bận
Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi
(Bằng Lăng Tím)
10. Những Mùa Hạ Vắng
Em có thấy hạ về trong nắng muộn?
Khi tiếng ve đã mỏi cuối chân trời,
Và có thấy nắng loang đầy nỗi nhớ,
Giữa đêm gầy muôn vạn ánh sao rơi?
Tôi trở lại những nơi mình hò hẹn
Chợt giật mình ngơ ngác mắt buồn em
Chiều chập choạng chở người theo hoài niệm
Phố loay hoay gọi gió cuốn chân tìm…
Đêm mưa cuối đã thay lời hát cuối
Mùa hạ sang phượng cháy những con đường
Em có thấy hồn thơ ai đó gọi,
Như giận hờn một kẻ đã từng thương?
Hoàng hôn nay phố vắng ai buồn lắm!
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Ve quạnh quẽ dưới ánh chiều vàng vọt
– Chợt bồi hồi, thảng thốt khóc tìm nhau…
(Bằng Lăng Tím)
Thơ tình yêu mùa thu
1. Nắng thu
Tác giả: Chu Long
Năng thu gió với lao xao
Màu vàng non nhẹ đầy trào khoảng không
Con đò đợi khách bên sông
Nước mềm như giải lụa hồng vắt ngang.
Thơm thơm hoa bưởi cúc vàng
Quyện hương xanh cốm dịu dàng lâng lâng
Tiếng ve tiếc hạ mắt quầng
Để cành phượng vĩ lá bâng khuâng buồn.
Áo dài ôm chiếc lưng thon
Thướt tha mềm mượt nét son dịu dàng
Tay nhặt sợi nắng thu vàng
Thả lên đồng ruộng sắp sang vụ cày.
Nắng thu nhẹ lá vàng bay
Em là ánh nắng thu say bao người
Em mãi là nắng thu ơi
Nắng thu em mãi trọn đời xuân tôi!
2. Sang thu
Tác giả: Hữu Thỉnh
Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.
3. Cây bàng cuối thu
Tác giả: Nguyễn Bính
Thu đi trên những cành bàng
Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi
Hôm qua đã rụng một rồi
Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn
Hôm nay lá thấy tôi buồn
Lìa cành theo gió lá luồn qua song
Hai tay ôm lá vào long
Than ôi, chiếc lá cuối cùng là đây!
Quạnh hiu như tấm thân này
Lại âm thầm sống những ngày gió mưa.
4. Thu Phượng
Tác giả: Phong Nam
Em không phải Mai vàng
Vội nở lúc xuân sang
Em không là bông cúc
Của mùa thu muộn màng
Em là hoa phượng đỏ
Phượng em không phải phượng hè.
5. Khi thu rụng lá
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Em có bao giờ nói với anh
Những câu tình tứ thuở ngày xanh,
Khi thu rụng lá bên hè vắng
Tiếng sáo ngân xa vắng trước mành.
Em có bao giờ nghĩ tới anh
Khi tay vin rũ lá trên cành?
Cười chim cợt gió nào đâu biết:
Chua chát lòng anh biết mấy tình?
Lòng anh như nước hồ thu lạnh,
Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyện tà…
Ngày tháng anh mong chầm chậm lại,
Hững hờ em mặc tháng ngày qua…
Mùa đông đến đón ở bên sông,
Vội vã cô em đi lấy chồng
Em có nhớ chăng ngày hạ thắm
Tình anh lưu luyến một bên lòng?
6. Heo may
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Thu lại về theo ngọn gió heo may
Trời chợt lạnh, gió lùa trên phố xá
Chân bước đi chợt thấy lòng lạnh quá!
Mảnh trăng thu sao khuyết mất nửa vầng?
Hà Nội mùa này lá vàng rụng đầy sân
Hoa sữa rơi ngập ngừng nơi góc phố
Hương cốm Vòng tỏa miên man nỗi nhớ
Thu ghé ngoài hiên, hoa cúc đượm vàng.
Heo may về
Cơn gió báo mùa sang
Ta góp nhặt mùa lá rơi đếm tuổi
Chợt vu vơ, chợt hờn chợt dỗi
Để mặc ai ngơ ngẩn với trăng vàng.
Tháng chín chợt buồn
Mưa bong bóng vỡ tan
Ta lặng lẽ cùng thu hòa trong phố,
Chân rón rén sợ chạm mùa lá đổ,
Heo may đã về đây
Ta cũng đợi thu về…
7. Câu cá mùa thu
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Ao thu lạnh lẽ nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
8. Nỗi nhớ mùa thu
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Cơn mưa rào cuối hạ, đã đi qua,
Trời hửng nắng, heo may về nhè nhẹ
Sắc vàng tươi, trải dài trên con phố,
Xào xạc lá rơi, Hà nội thu sang.
Con đường nào đưa ta tới Hồ Gươm
Nơi mặt nước xanh, xanh màu liễu rủ
Nơi tháp rùa ngàn năm còn đứng đó,
Nơi mặt hồ tím đỏ nắng hoàng hôn.
Hàng cây nào, cho ta thấy thân quen,
Mùi hương nào cho nồng nàn hoa sữa,
Góc phố trường xưa, cây bàng lá đỏ
Cốm “Vòng” xanh, thơm, mỗi độ thu về.
Con phố nào giăng kín bởi hàng me,
Vỉa hè nào vàng, thơm hương sấu rụng
Cơn gió nào khiến mặt hồ lay động,
Bài hát nào cho xao xuyến mùa thu.
Ta trở về với chốn cũ người xưa
Ta trở về với nồng nàn hoa sữa
Ta trở về với cây bàng lá đỏ
Ta trở về với hương cốm mùa thu.
Hà nội ơi, thu có tự bao giờ…
Để lại trong ta tình yêu nỗi nhớ…
Để lại trong ta buồn, vui, trăn trở…
Để lại trong ta nỗi nhớ mùa thu!
9. Mùa thu tiễn em
Tác giả: Tế Hanh
Em đi, trăng sắp độ tròn
Mùa thu quá nửa, lá giòn khô cây
Tiễn em trong cảnh thu này
Lòng em muôn tiếng, sao đầy lặng im?
Ta về, giữa khoảng trời đêm
Vành trăng như thể mắt em soi đường.
10. Thu cảm
Tác giả: Đồng Văn Thanh
Thu có gì sao hồn cứ lâng lâng
Như tan chảy vào dòng sương tĩnh lặng
Bước chân em lần theo làn khói trắng
Dõi miền anh cơn mưa bỏng mây mù.
Bình minh về, câu hát gọi nắng thu
Heo may gió khúc vi vu sóng gợn
Mặt hồ in sắc mây vờn bóng sớm
Anh nơi nào trong biển mặn thế nhân?
Thu diệu kỳ thẹn “đáy thắt lưng ong”!
Thu vương vấn gió vờn bay mái tóc
Thu vàng nắng dáng em soi nét ngọc
Thu bên anh khát bỏng cháy trong em.
Mùa thu này đặc biệt lắm … không anh?
Thu gặp gỡ từng cung đường đón đợi
Thu se sẽ nốt nhạc môi tươi rói
Thu thắm nồng cỏ ngái buổi triền đê.
Thu nấn ná chia xa mỗi chiều về
Dù bão nổi hay mưa tuôn rét mướt
Em vẫn thấy sắc xanh trời hạnh phúc
Bến thu nồng rạo rực lúc bên nhau.
Xem chi tiết: 100+ bài thơ tình mùa thu lãng mạn, buồn nặng trĩu cô đơn
Thơ tình yêu mùa đông
1. Đêm đông
Thơ: Nguyễn Hường
Rét lạnh giấc ngủ ấm nồng
Chăn len gối đệm ánh hồng tình quân
Quên bao vất vả gian truân
Ngân nga điệu nhạc mưa tuôn mặc trời
Ngoài hiên sương đọng giọt rơi
Gió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùng
Thượng tuần đêm tối mịt mùng
Ngọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm bao
Mơ nào những ước cùng ao
Cuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngời
Bài ca nốt nhạc muôn lời
Đi cùng năm tháng à ơi nụ cười
Điểm tô đất nước đẹp tươi
Bay trên đồng nội muôn người hò reo
Thẫn thờ nghiêng đứng trông theo
Du dương trằm bổng lưng đèo núi sông
Tình quê dào dạt mênh mông
Chân tình cởi mở hương đồng ngất say
2. Tình yêu mùa đông
Tác giả: Khuyết danh
Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.
Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.
Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em.
3. Đêm đông
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Đêm đông buồn lắm thay
Sương trắng ngập trời bay
Lạnh lẽo canh dài ngóng
Chờ trông chẳng ai hay.
Đêm đông lạnh heo may
Trao nhau từng cơn say
Bóng ai qua ngoài ngõ
Chẳng biết rõ là ai.
Đêm đông chợt nhớ hoài
Bên đường đó là ai
Muốn trao gửi lời nhớ
Cho giảm bớt cơn say.
Đêm đông lạnh canh dài
Phảng phất bóng ai đây
Sao gửi hồn cho tới
Đôi lời tới tận tay.
4. Hơi ấm mùa đông
Tác giả: VuHungViet & P.Nam
Gió bấc từng cơn sắp thổi về
Mây đen trà xuống phía bờ đê
Thương người bận bịu bao công việc
Nhớ bạn lo toan khắp mọi bề.
Giá lạnh ập vào ôm gối lẻ
Buốt tê ùa tới đắp chăn mê
Ước mong Đông tới chung khăn ấm
Hạnh phúc đơm bông trọn ý thề.
5. Anh sẽ về viết tiếp tháng 12
Tác giả: Phạm Ngọc Giao
Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.
Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu.
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng.
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn.
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui.
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12.
6. Nhặt
Thơ: Thanh Hùng
Nhặt nắng vừa loang ở cuối trời
Đem về hong lại nỗi chơi vơi
Chiều qua gió lạnh luồn tim nhỏ
Bất chợt làm ta lại nhớ người
Nhặt dăm chiếc lá nhẹ nhàng bay
Viết hết tình thư để tỏ bày
Thuở ấy quên rồi chưa kịp nói
Nên người phương đó chẳng hề hay
Dường như sót lại điều gì đó
Rỉ rả hạt buồn đọng khoé mi
Có lẽ mùa thu còn bỏ lỡ
Để ta nhặt lấy những thầm thì
Ta vừa mới bỏ nỗi hanh hao
Nó cứ cuồng dâng tựa sóng trào
Nếu gặp thì xem như chẳng thấy
Xin đừng nhặt lấy để nao nao
Nhặt chút heo may gió lạnh về
Bên thềm rêu phủ thật lê thê
Chớm đông vàng úa từng chiếc lá
Để lại trong ta chút não nề.
7. Tình đông
Thơ: Dương Bích Hạnh
Nhớ anh à xuân về khắp mọi nơi
Đường phía trước vẫn xa vời đôi ngã
Sương khuya lạnh thấm bờ vai buốt giá
Đẫm hàng mi má hường đã bạc màu
Nhớ anh à tim nhức nhói quặn đau
Bởi xa cách tình uá nhàu phai nhạt
Tuyết vùi phủ ngọn lửa hồng lụi tắt
Giọt buồn giăng gió hiu hắt cuối chiều
Nhớ anh à khuê phòng vắng cô liêu
Em góp nhặt tìm lời yêu thủa trước
Tim thổn thức giá thời gian trở ngược
Dành cho nhau phút rạo rực hương nồng
Dấu yêu à anh có nhớ em không
Hay sóng vỗ tình trôi dòng bến lạ
Gió cuốn thổi bay về đâu chiếc lá
Lỡ yêu người ôm lạnh giá TÌNH ĐÔNG..!!!
8. Đông lạnh
Thơ: Hoàng Yến
Đông về rồi …anh có thấy lạnh không
Có buồn không …khi nhìn trời u ám
Hay tình chết rồi…lòng sẽ thành vô cảm
Chẳng thấy não nề khi gió lạnh …đông sang
Anh nhớ không…duyên mình đã lỡ làng
Ta xa nhau …từ mùa đông năm ấy
Bao đông rồi…mà vẫn đau biết mấy
Khi gió lạnh về …mưa bụi cứ rơi rơi
Gió đông về …lòng em cứ chơi vơi
Cơn gió vô tình cứ nhắc hoài …thủa ấy
Chẳng thể gom được nắng mùa hè bỏng cháy
Để đông về …đừng lạnh lẽo cô đơn
Tình cũ rồi…chẳng dám trách dám hờn
Trách cơn gió …cứ vô tình gợi nhớ
Gió đông ơi …đã chẳng mong gặp gỡ
Mùa đông này ….đừng lạnh nữa được không.
9. Về đi anh
Thơ: Thanh Hiếu
Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâu
Có về nối lại nhịp cầu dang dở
Bao đông đến lời hẹn thề đã lỡ
Đêm tàn canh buồn vô cớ tim gầy
Anh hãy về mình cùng ngắm áng mây
Bồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gió
Chút e thẹn làm má em hây đỏ
Nụ hôn nồng ai đó đặt bờ môi
Tháng mười sang kìa đông ghé thật rồi
Em muốn được ngồi bên anh thủ thỉ
Kể ra hết những gì lòng đang nghĩ
Bao chờ mong âm ỉ dấu yêu à
Thu cúc vàng cũng mấy độ đi qua
Tim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớ
Trời ban tặng cho hai mình duyên nợ
Về đi anh xin người chớ chần chừ.
10. Đông về
Thơ: Lê Ngọc
Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh
Mới hay thu đã tránh để đông về
Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê
Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !
Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải
Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường
Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương
Mà đâu biết má hường em nhạt nắng !
Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng
Ly cà fe từng giọt đắng rơi rơi
Góc thân quen giờ đây vắng một người
Lại nuối tiếc thưở đôi mươi khờ dại !
Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi
Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen
Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn
Lại lê gót tìm chút men cay đắng !
Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng
Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!
Xem chi tiết: 60+ bài thơ tình mùa đông hay bày tỏ nỗi buồn cô đơn lạnh lẽo
Thơ tình yêu buồn lãng mạn
- Không Buồn Nữa
Cô ấy không buồn nữa
Chuyện cũ đã quên rồi
Từ giờ cô ấy chỉ
Làm người hạnh phúc thôi!
2. Những ngày trời bão giông
Anh buồn sầu không tới
Em dỗi hờn chẳng đợi
Thế là mình buông lơi…
3. Rồi trên cành sẽ mọc
Thêm nhiều chiếc lá xanh
Nhưng em chẳng yêu anh
Như ngày hôm qua nữa.
4. Em bảo: “Anh đi đi”
Sao anh không đứng lại?
Em bảo: “Anh đừng đợi”
Sao anh vội về ngay?
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em.
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu?
Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viễn vông.
Đời sống nghiệt ngã không
cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông.
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tình vào cõi không.
5. Anh không muốn trả lời
Em cũng không muốn hỏi.
Cả hai quá mệt mỏi.
Thế là mình chia tay.
6. Lòng tôi là một nhà kho
Chất đầy giấy vụn, bếp lò bỏ không
Chất cô đơn ngập kín phòng
Đợi chờ ai đó giúp đong chút tình
Để châm ngọn lửa lặng thinh
Ít ra cũng bớt thấy mình bơ vơ.
7. Một chút tên tôi đối với nàng
Sẽ chìm như tiếng sóng buồn tan
Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng,
Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn.
Ngày nào đó trên mặt trang kỷ niệm
Nó chỉ còn là dấu vết không hồn
Giống như hình phác trên mộ chí
Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm.
Tên cũ từ lâu bị lãng quên
Chẳng còn gợi lại được cho em
Tình xưa êm ái và trong trắng
Trước mối tình ai đang dấy lên.
Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn
Em thầm thì hãy gọi tên lên
Và hãy tin: còn đây một kỷ niệm
Em vẫn còn sống giữa một trái tim.
8. Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi
Em đứng lặng mắt nhìn ai không nói
Anh cũng vô tình có hiểu nổi em đâu
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng trách anh yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ em mới biết
Thì anh xa, anh đã qua xa rồi.
9. Niềm vui chẳng đến nữa
Nỗi buồn cũng bỏ đi
Một mình cô đơn nhỉ
Bên cạnh chẳng còn gì.
10. Thôi chẳng còn gì nữa
Hoàng hôn cũng nhạt màu
Dăm ba điều vội hứa
Nay cứa vào lòng đau.
Bàn tay từng rất ấm
Giờ xa cách dửng dưng
Lời yêu nào sâu đậm
Rồi cũng hóa “đã từng”…
Xem chi tiết: 100+ bài thơ tình buồn hay nhất lãng mạn, thấm đẫm nước mắt
Thơ tình yêu chia tay
- Mình cứ mãi lửng lơ, không người tình, chẳng bạn
Như súng vừa đủ đạn, mà mãi chẳng lên nòng.
Ngưng cất hết nhớ mong sau nụ cười gượng gạo
Cuộc đời đầy giả tạo, mình thành thật được không?
2. Mình chỉ là kẻ đơn phương
Đem hết lòng dạ đi thương một người
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười
Người chỉ cảm động chứ người không thương.
3. Ai thừa yên bình bán tôi một bờ vai
Để tựa vào cho đêm thôi trống trải
Đã khuya lắm rồi sao nỗi buồn còn thức mãi
Tôi nhớ một người (họ có nhớ tôi đâu).
4. Tôi chẳng còn gì cả
Sau bao cuộc đổi dời
Còn lòng này nghiêng ngả
Bởi cay đắng mà thôi.
Niềm tin hao mòn mất
Dịu dàng bỏ đi chơi
Chút ngây ngô chân thật
Cũng lặng lẽ xa rồi.
Tôi còn ly rượu chát
Chờ người cạn chén say
Còn tim gầy ngơ ngác
Người có muốn lấp đầy?
5. Phải chi mai thức giấc
Thấy người vẫn gần bên
Khoảng cách xa ngàn tấc
Hóa một giấc mộng hiền.
Phải chi nhắm mắt lại
Thấy còn được thiết tha
Và bao nhiêu khờ dại
Hóa thành “ngày hôm qua”…
6. Buông tay anh là điều không thể
Nhưng em cứ khờ dại giữa cơn mê?
Thích anh một chút lạc lối quên đường về
Đường vào tim anh sao lại dài đến thế?
7. Ta không thể nhắm mắt
Khi đang băng qua đường
Cũng như chẳng thể ghét
Một người đã từng thương.
8. Chẳng trồng đâu mấy luống hoa
Sợ ngày nào đó nhạt nhòa tàn phai
Chẳng gieo mấy nụ cười đi
Sợ ngày giông bão đến thì lại tan
Chẳng vu vơ, chẳng rõ ràng.
Chẳng lo một lúc ngỡ ngàng quay đi.
Ừ thì là vậy. Ừ thì.
Có? Không? Cũng chẳng là gì … Đúng không?
9. Này, anh có từng thương em hay không?
Khung trả lời anh luôn luôn bỏ trống
Thì ra anh chưa một lần rung động
Để mặc em cùng nỗi nhớ mênh mông.
10. Em đã quen vị cà phê đắng ngắt
Quen một mình trên con phố vắng tanh
Quen cô đơn trong căn phòng hiu quạnh
Học mạnh mẽ, vì đời chẳng còn anh.
11. Có những buổi chiều em rất rất nhớ anh
Mong bàn chân một đôi lần ghé lại
Sưởi ấm cõi lòng, ru trái tim bé dại
Sao đợi hoài, đợi mãi vẫn biệt tăm.
12. Bởi năm nào gặp gỡ, người ấy khiến mình say
Nên dù tim đã vỡ, ngọt, đắng vẫn ngập đầy.
Là tại mình quá chén, hay men đượm quá nồng
Mà khi người đã tỉnh, mình vẫn uống chưa xong?
13. Yêu đơn phương, yêu từ một phía
Yêu thầm, yêu trộm, yêu nhớ, yêu mong
Yêu ngóng yêu chờ, yêu mờ cả mắt
Yêu tắt cả đèn yêu chèn sự thật
Yêu cất trong tim, yêu chìm nỗi nhớ
Yêu trong mộng mơ, yêu vẩn yêu vơ.
14. Buồn thay là đến cuối cùng
Bị xem như mối tương phùng bâng quơ
Một mình mình mải miết mơ
Chẳng hay người đã ơ hờ quay lưng.
15. Trời buồn thì trời khóc
Thế là hạt mưa rơi
Em buồn dù có khóc
Anh nào hay anh ơi.
Thơ tình về biển
1. Biển giận anh đấy, anh có biết?
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Bởi những lời hứa không thực hiện
“Anh sẽ trở lại vào ngày gần nhất”
“Cùng em đi trên con đường dài”
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Bởi vết thương không bao giờ lành
Bởi những ký ức xóa nhanh đi
Anh chóng quên còn em nhớ mãi
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Ngày anh trở lại cùng người khác
Biển sẽ có bão, bão rất to
Để cuốn em đi vào lòng biển
Để anh chẳng thể tìm thấy em.
Em hận anh.
2. Thuyền đi đâu về đâu
Thuyền yêu Bến bởi nàng luôn êm dịu
Ôm ấp Thuyền sau mỗi chuyến ra khơi
Thuyền hào nhoáng, những cánh buồm thắm đỏ
Đi đến đâu… cũng thường được đón mời.
Có một bữa Thuyền đi không trở lại
Bến u sầu… trông ngóng mỗi hoàng hôn
Biển thấy thế liền buông lời tán tỉnh
Sóng hát ca, mong nàng hết nỗi buồn.
Bến thầm lặng, chờ cánh buồm yêu dấu
Mặc Biển kia ve vãn suốt đêm ngày
Thuyền lãng tử lạc chốn nào neo đậu?
Nơi quê nhà… sóng vẫn ngỏ lời say.
Bến chung thủy chẳng khi nào nghiêng ngả
Dù đôi khi… Biển giận dữ thét gào
Thuyền cứ thế mải phiêu bồng xứ lạ
Sóng kể hoài, Bến thấy dạ… nao nao!
Rồi một buổi Thuyền quay về chốn cũ
Mang thân tàn, xơ xác cánh buồm xưa
Bến âu yếm… ru Thuyền say giấc ngủ
Bỏ ngoài tai, Biển kể chuyện… như thừa.
Là thế đó đã bao đời vẫn vậy
Bến chung tình dù Biển có vuốt ve
Thuyền có lỗi, nàng lẽ nào không thấy
Bến bao dung… dẫu phai nhạt xuân thì!
3. Trước biển – Nguyễn Lan Hương
Lặng lẽ đứng nhìn về nơi xa ấy
Biển mênh mông sao chỉ có mình em
Bước chân trần trên cát trắng mịn êm
Em trước biển chợt thấy mình bé dại.
Nghe tiếng sóng từ ngàn xưa vọng lại
Hồn miên man mong một cánh buồm xa
Phía chân trời nơi sóng nước bao la
Hoàng hôn xuống , đêm phủ đầy nguyện ước .
Biển rộng thế làm sao ôm hết được
Những dấu chân bị sóng cuốn đi rồi
Chỉ mình em cùng sóng gió biển khơi
Và nỗi nhớ …
Biển ngàn đời vẫn thế …
4. Mối tình sóng và cát – Nguyễn Đình Cường
Thân em là dải cát
Nằm nơi đó bãi bờ
Biển xa chẳng thờ ơ
Kêu sóng về hôn mãi
Lúc đầu em ngần ngại
Sóng dịu dàng lùi ra
Quay vào hôn và xoa
Cả hai òa sung sướng
Em qua thời vất vưỡng
Hết cô đơn một mình
Sóng hứa – sóng chung tình
Hôn em hoài…hôn mãi…
Thế là em trẻ lại
Sóng cũng không chịu già
Biển gửi tặng bài ca
Cho mối tình hai đứa.
5. Lăng cô em có biết không – Nguyễn Thành Lợi
Anh nhặt được nụ cười em
vương trên bến cá
Còn trinh nguyên biển cả
sớm tươi hồng
Vội gói lại cất vào tim
bí mật …
Đợi tối nay anh trả lại được không ?
Vất vả cả ngày tung người cưỡi sóng
Sóng dồn thuyền em
ngồn ngộn cá phơi
Anh đón đưa em
mở gói … thấy nụ cười
Vẫn trinh nguyên như sương chiều ấp ôm mặt biển …
Và bến cá đã thành nơi hò hẹn
Tình yêu ta
Vĩnh cửu sóng hôn bờ !
6. Nụ cười trên bến cá – Phan Huy Hùng
Anh nhặt được nụ cười em
vương trên bến cá
Còn trinh nguyên biển cả
sớm tươi hồng
Vội gói lại cất vào tim
bí mật …
Đợi tối nay anh trả lại được không ?
Vất vả cả ngày tung người cưỡi sóng
Sóng dồn thuyền em
ngồn ngộn cá phơi
Anh đón đưa em
mở gói … thấy nụ cười
Vẫn trinh nguyên như sương chiều ấp ôm mặt biển …
Và bến cá đã thành nơi hò hẹn
Tình yêu ta
Vĩnh cửu sóng hôn bờ !
7. Biển quê anh – Nghi Lâm
Nơi quê anh gần cuối trời Tổ Quốc
Biển lặng lờ vì chở nặng phù sa
Nhưng bình yên và rộng mở bao la
Đón em đến vào một ngày ươm nắng
Không rặng thùy dương hay bờ cát trắng
Chỉ bãi bồi sú vẹt mọc ngăn bờ
Bùn vướng chân nên cũng chẳng nên thơ
Để em tỏa sáng ngắm hoàng hôn xuống
Anh vẫn có bao điều còn mong muốn
Được cùng em trải nghiệm biển nơi đây
Đồng Điện Gió đang có Tuốc-bín quay
Dáng vươn thẳng xoay tròn in bóng nước
Tàu về bến đầy khoang đánh bắt được
Những tài nguyên của biển đã ban cho
Từng con tôm hùm đến loại cá to
Cũng vui sướng ấm lòng anh ngư phủ
Em thấy đấy dù người dân lam lủ
Vẫn bám tàu bám biển của quê hương
Tình yêu thương cũng lãng mạn vấn vương
Với người vợ hiền sớm hôm tần tảo
Dù biển quê anh không hề có đảo
Đất bùn lầy bao thiếu thốn còn đây
Bên cánh rừng vẫn rộng cánh cò bay
Chứa chan cả tình yêu và nổi nhớ!
8. Thì thầm cùng biển – Phan Thu Hà
Biển quê mình đẹp lắm phải không anh
Nước biếc xanh bờ cát ngời trong nắng
Gió dịu dàng lời tự tình sâu lắng
Vẫn là biển quê mình….biển của ngày xưa
Bao nhiêu năm rồi dầu dãi nắng mưa
Cuộc đời thăng trầm trải qua nhiều giông tố
Xuôi ngược dòng đời theo hai chiều phận số
Có phút nào nguôi nhớ biển quê hương
Biển của chúng mình quá đỗi yêu thương
Vẫn xanh trong như ngày nào anh nhỉ
Vị muối mặn hay mối tình chung thủy
Không nói thành lời nên biển cứ thẳm sâu
Em có bao giờ không yêu biển đâu
Đứng trước biển vẫn thấy mình nhỏ bé
Bởi tình biển muôn đời vẫn thế
Có phút nào ngừng lặng nhịp sóng xô
Em lại về cùng những kỷ niệm xưa
Thì thầm cùng anh hay thì thầm cùng biển
Chiều hoàng hôn nhuộm em đến tím
Sóng dịu dàng sao em vẫn ngả nghiêng
Tình yêu này và nỗi nhớ rất riêng
Lời trái tim – lời thì thầm cùng biển
Sẽ theo em trong hành trang kỷ niệm
Nhớ mãi một ngày
Cùng với biển và anh
9. Ta và biển – Đỗ Hương
Ta đem lòng yêu biển
Từ thuở nằm trong nôi
Rì rào lời mẹ kể
Là tiếng sóng ru hời
Ta uống từng giọt mặn
Từ bầu sữa biển trời
Giọt muối nào đằm thắm
Trong lời cha ra khơi
Con sóng nào da diết
Như câu hát bà ru
Chân sóng nào nghiêng ngửa
Ông căng buồm phiêu ru
Tình yêu ta là biển
Đại dương là trái tim
Trong nồng nàn tình ái
Mắt anh, em mãi tìm
Em trao anh biển chát
Và những cơn sóng cồn
Em trao anh lời hát
Anh ơi! Yêu anh hơn!
10. Biển chiều thu – Phan Thị Tuyết Vân
Hai đứa mình cùng yêu biển mùa thu.
Từng con sóng vỗ về ru bờ cát.
Biển vẫn thế vẫn yêu thương dào dạt.
Như tình mình mãi mãi chẳng đổi thay.
Hoàng hôn chiều tím thẫm cả chân mây.
Gió thổi nhẹ lung lay làn tóc rối.
Sóng lấp lánh ánh trăng đêm mời gọi.
Thuỷ triều lên chen lấn dấu chân mềm.
Gió thì thầm ru sóng trải dịu êm.
Chung nhịp bước mình cùng nghe biển hát.
Cánh Hải Âu chao nghiêng vờn nắng nhạt.
Con dã tràng xe cát cuối bờ xa.
Màn đêm về nhìn biển rộng bao la.
Nhịp tim đập ngân nga câu tình ái.
Cùng say đắm trong vườn yêu huyền thoại.
Khúc nhạc tình…
Nhuộm tím biển chiều thu..!!!
Thơ tình lái xe
- Bởi đam mê anh chọn nghề tài xế
Mê khung trời vùng vẫy khắp muôn nơi
Anh đâu hay bạc bẽo lắm em ơi
Bao đắng cay nhọc nhằn đêm khuy vắng
Đêm từng đêm một mình anh thầm lặng
Ôm vô lăng mà nước mắt tuôn trào
Nếu có thể anh chỉ ước làm sao
Ngày xưa kia đừng làm nghề tài xế
Ngày xưa kia lái xe bao người nể
Và tôn vinh gọi đo là Bác tài
Và ngày nay lời gọi đó còn ai?
Họ gọi anh chỉ là thằng tài xế
Em yeu ơi đừng chờ anh ngày lễ
Bởi nghề anh ko có lễ bao giờ
Nếu thương anh em giận vu vơ
Hiểu cho anh là vì anh tài xế
Đừng chờ anh những đêm anh về trễ
Vì nghề anh ko hẹn trước bao giờ
Cũng có khi anh chỉ về trong mơ
Em đừng giận đừng hờn anh em nhé!
Người ta bảo bác tài nhiều tình trẻ
Nhưng em ơi cũng chỉ có đôi người
Hạnh phúc nhất là về thấy em cười
Và con thơ đang chờ anh về bế. - Tài xế nghèo tìm đâu ra mộng đẹp
Sống ngoài đường thu hẹp chuyện yêu đương
Lấy vô lăng làm người tình trong mộng
Lấy cabin làm mái ấm gia đình. - Nghĩ về em anh vững vàng tay lái
Thương cha mẹ a nhè nhẹ chân ga - Dù goi bác tài hay thằng tài xế
Cũng là nghề tự hào lắm người ơi
Như cánh chim đi khắp muôn nơi
Những chuyến hàng khắp miền Nam Bắc
Buổi đón dâu kết bao mộng đẹp.
Buổi đưa bà bầu, đón quý tử trong nôi.
Buổi cấp cứu một người không quen biết.
Vẫn là thằng tài xế người ơi.
Đời là vậy cần chi ai nghi nhận.
Vẫn vô lăng cùng việc tốt ta làm.
Dắt xe khách cứu bao người xuống dốc.
Cũng là thằng tài xế đấy thôi!!!!
Vậy đừng than vinh lắm người ơi.
Năm mờ oăn chính là nghề tài xế!!! - Em cứ chờ anh ngày đông giá lạnh.
Ngày hè vàng nắng xạm nàn da.
Cứ chờ anh vê khi năm tháng dần qua.
Dù công việc anh là không biết trước.
Con đường dài mình anh mê mải.
Lúc mệt nhoài chẳng biết tựa ai.
Vì tương lai anh cứ đi hoài như thế.
Rồi chợt vế như thể cơn mưa
Em biết rằng cuộc đời đưa đẩy .
Để anh đi nay đây mai đó.
Với khó khăn áp lực của nghề .
Mình lái thuê đâu có gì bề thế,
Chỉ là anh tài xế đường dài.
Nhưng cuộc đời ai cho ai,
Họ đâu hay những đêm dài mất ngủ
Lúc trực chờ cơm chẳng kịp ăn.
Kinh tế khó khăn người ta khoán chặt.
Từ rầu rì tới những thứ li ti.
Và đường anh đi thì nhiều nguy hiểm.
Cứ thương anh lặng thầm như thế.
Mà chẳng thể nào hờn trách anh đâu…. - Làm bác tài khổ lắm ai oi!
Đi thì rất sớm nhưng về tối mịt,
Suốt ngày dài làm bạn với bulang.
Mọi áp lực luôn luôn đè nặng ,
Sợ mấy chú hỏi thăm nhiều bằng biên bản.
Bởi vì tiền cạn túi lấy j chi,
Dẫu như thế nhưng ko he hối hận.
Miễn có tiền trang trải cho mai sau,
Khi cuộc sống càng ngặt nghèo khổ ải. - Hôm qua đang chạy trên đường
Đá đèn dò hỏi có chèo ko anh
Ngược chiều trả lời thật nhanh
Quơ tay ko có đạp nhanh còn về
90 ta đạp chẳng nề
Vô biển đá số ta về 80
Vi vu ta mỉm ta cười
Ai dè tốc độ hơn 10%
Áo vàng núp góc bóng râm
Nhảy ra chộp lại hỏi thăm cái =
Lòng đau, tim đập mặt nhăn
Thôi đành 5xị gửi anh làm quà
Sếp cầm sếp nói rằng là
Cho chú lỗi nhẹ nhớ mà giảm ga
Cũng vì 1 chút đường xa
Cũng vì mấy má mấy cha ngược chiều
Không biết mà cũng nói điêu
Ôi đời tài xế sao nhiều nỗi đau - Con đường nhỏ ngoằn ngoèo như chữ kí
Kí bàn chân tôi ở lại sân trường
Kí những vòng xe, những nét yêu thương
Kí vào tim tôi một trời kỉ niệm.
Ba năm dài qua nhanh như lời hẹn
Tôi về đây làm cô giáo bản Mèo
Tôi về đây, về với dốc cheo leo
Với sương trắng, mây giăng núi bạc.
Ba năm trong một đời người có nhiều đổi khác?
Ba năm với tôi, đã khác rất nhiều
Xa gia đình, lỗi hẹn với tình yêu
Xa thành phố, tôi làm cô giáo bản.
Ngày đầu tiên về đây tôi hốt hoảng
Học sinh của tôi nhỏ bé biết chừng nào!
Tóc cháy nắng, nhựa thành hoa trên áo
Chân chai sần qua những buổi chăn trâu.
Ngày đầu tiên về đây tôi không biết đi đâu
Khắp bốn bề chỉ mây với núi
Đường dốc dài, mưa – trơn, nắng – bụi
Tôi khóc òa… chẳng lẽ bỏ về sao?
Trường của tôi, trường vùng cao
Đèn dầu thay điện, xe trâu thay xe tải
Mùa đông đến nhìn học sinh ái ngại
Sao đến trường… em không mặc áo ấm mùa đông?
Thời gian trôi như bánh xe lăn vòng
Tôi đã quen “đồng hồ gà” báo thức
Đã quen lắm những con đường bên vực
Thành bạn hiền của những ngọn đồi, con suối vùng cao… - Trong ca bin đầy nắng
Ba phía gió tràn vào
Bàn tay em mở máy
Xe ầm ầm, xe lao
Những moóc hàng đằng sau
Từng kiện, từng kiện lớn
Cũng vòng vèo uốn lượn
Vượt qua bao ngả đường
Mặt trời đã nhô lên
Như công nhân vào kíp
Và như bánh xe hồng
Lăn mình trên biển biếc
Em cầm lái Zê-to
Cô công nhân bến Cảng
Áo xanh màu biển rộng
Tóc thơm mùi gió khơi
Những mã hàng em trao
Hàng ngày lên tàu bạn
Có cái gì trĩu nặng
Cần cẩu tàu bâng khuâng
Xe em lại lao nhanh
Để lại làn mây nhỏ
Đó là cụm khói xăng
Đang nở thành hoa đỏ. - Trên ca-bin nghe gió chuyển bốn bề
Xem thời tiết đổi màu qua cửa kính
Mùa hè đỏ, xuân xanh, đông vàng, thu tím
Hiểu đất nước không cùng năm tháng bánh xe quay
Như trận gió mùa màng lướt trong lòng quê hương
Mỗi tuyến đường đi qua, mỗi chặng đường nghỉ lại
Đều như thể nơi những ngày thơ dại
Ta đã từng vui, từng sống, đã từng yêu
Một xóm nhỏ bên sông, một bến phà chờ đợi
Một gốc đa dừng lại – bát chè xanh
Một tiếng hát bỗng lọt vào buồng lái
Như giữa đời ta thêm một bóng râm
Đời người lái xe đường dài vui với tháng năm
Cái thận trọng, cái xuềnh xoàng dầu mỡ
Thành máu thịt, thành tác phong người thợ
Mỗi cung đường một giai điệu của lòng ta
Những cung đường qua chi chít ổ gà
Những khoảng rừng, những vòng cua táo bạo
Những bãi B-52 lửa táp vào như bão
Xe bỗng rùng mình. Như bay bổng giữa Trường Sơn
Ta như chắp cánh cho xe và xe nâng bổng ta lên
Vượt qua suốt những không gian đỏ lửa
Đi giữa những tháng ngày lịch sử
Lại trở về có mặt hôm nay
Trong những đoàn xe bất tận đêm ngày
Thơ tình của các tác giả nổi tiếng
Thơ tình của Xuân Diệu
1. Tương tư chiều
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
Mà ánh sáng đều hòa cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)
Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!
Gió bao lần từng trận gió thương đi,
– Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…
2. Tình thứ nhất
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em kèm với một lá thư
Em không lấy là tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ
Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo
Tình thì buồn như tất cả chia ly
Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo
Mãi trăm lần mới gấp lại đưa đi
Em xé như lòng non cùng giấy mới
Mây dần trôi hôm ấy phủ sơn khê
Thôi thôi nhé, hoa đã sầu dưới đất
Cười trên cành sao được nữa em ơi!
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em là đã mất đi rồi!
3. Xa cách
Có một bận em ngồi xa anh quá
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn
Em xích gần thêm một chút: anh hờn.
Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa.
Anh sắp giận. Em mỉm cười, vội vã
Đến kề anh, và mơn trớn: “em đây!”
Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay.
Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.
Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm!
Ôi trời xa, vừng trán của người yêu!
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.
Dầu tin tưởng: chung một đời, một mộng.
Em là em, anh vẫn cứ là anh.
Có thể nào qua Vạn Lý Trường Thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.
Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất
Quá khứ anh, anh không nhắc cùng em.
Linh hồn ta u ẩn tựa ban đêm,
Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ.
Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió
Anh muốn vào dò xét giấc em mơ.
Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ
Cũng như em giấu những điều quá thực…
Hãy sát đôi đầu! Hãy kề đôi ngực!
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!
Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai!
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!
Hãy khăng khít những cặp môi gắn chặt
Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
“Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!”.
4. Anh đã giết em
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật
Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?
Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất
Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian
Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ
Nhớ trời đất cho anh mở
Nhớ
Muôn thuở thần tiên
Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng
Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt
Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác
Ta: hai người xa lạ – phải đâu ta!
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Anh vẫn ước được em tha thứ
Anh vẫn yêu em như thuở ban đầu
Thế mà tại sao ta vẫn xa nhau?
Tại em cố chấp
Tại anh đã mất
Con đường đi tới trái tim em
Anh đã giết em rồi, anh vần ngày đêm yêu mến
Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu.
5. Phải nói
Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ?
Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều,..
Anh biết rồi , em đã nói em yêu;..
Sao vẫn muốn nhắc một lời đã cũ?
-Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng;
Không tỏ hay, yêu mến cũng là không .
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch
Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích
Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài
Sự thật ngày nay, không thật đến ngày mai .
Thì ân ái có bao giờ lại cũ?
Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ
Phải nói yêu, trăm bận đến nghìn lần
Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân
Đem chim bướm thả trong vườn tình ái
Em phải nói, phải nói và phải nói
Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết
Bằng im lặng, bằng chi anh có biết
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông.
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ
Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.
6. Đứa con của tình yêu
Anh ước đôi ta có con
Con giống em đẹp nhìn không chán
Giống đôi mắt, giống hình gương trán
Con mang tình xán lạn đôi ta
Con giống em, con cũng giống cha
Giống cái mũi thật thà thẳng sống
Nhìn gần giống trông xa cũng giống
Cũng mái đầu dợn sóng Quy Nhơn
Nhưng con ta nó giống em hơn
Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn nói
Duy chẳng giốngcái nư khi dỗi
Lúc em hờn, trời cũng phải thua
Muốn hoà kẽ tóc với chân tơ
Muốn thịt xương ta nở vạn mùa
Em hỡi! Đứa con tình ái ấy
“Tình yêu chưa đã, mến chưa bưa”
7. Yêu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
– Yêu là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
8. Đứng chờ em
Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem
Anh ra trước cổng đứng chờ em
Nhận từng vóc dáng từ xa tới
Lọc lấy một hình anh thuộc quen
Anh thấy ai ai cũng vội vàng
Như chim hôm thoi thót về rừng
Người đi xe đạp đăm chiêu lắm
Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng.
Anh cũng chăm xong cái bếp nhà
Tâm thành cơm nước dọn bưng ra
Một tuần mong đến hôm nay tiếp
Vào bát cho em vị đậm đà
Nhưng bóng hoàng hôn đặc lại rồi
Hình em anh thuộc thế mà – ôi!
Mấy phen suýt nữa reo
“Em đến”Lại ủi an lòng: “Hãy đợi thôi!”
Anh đứng như trồng, chẳng chịu đi
Nhớ nhung vun được đức kiên trì
Anh nhìn nét mặt người qua vội
Thông cảm muôn đời những biệt ly
Nếu thức ăn kia gắp một mình
Tủi lòng, anh vẫn vững lòng tin.
Thương em vất vả, anh quên hết
Nỗi khổ mong chờ cháy dạ.
9. Vội vàng
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần trăng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;
Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướn, nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
10. Biển
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…
Bờ đẹp đẽ cát vàng-
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng…
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt…
Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết
Để những khi bọt tung trắng xoá
Và gió về bay toả nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thoả,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
Xem thêm: 20+ bài thơ tình Xuân Diệu hay nhất nối tiếng nhất đậm triết lý
Thơ tình của Xuân Quỳnh
1. Thuyền và biển
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió“
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.
2. Sóng
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
3. Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại
Thị trấn nào anh đến chiều nay
Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa
Xóm làng nào anh sẽ đi qua
Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi…
Dẫu em biết rằng anh trở lại
Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
Thời gian trôi theo cánh cửa một mình
Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
Một con đường vời vợi núi cùng sông
Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.
Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.
4. Hoa Cỏ May
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.
Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?
5. Sân Ga Chiều Em Đi
Sân ga chiều em đi
Mênh mang màu nắng nhạt
Bụi bay đầy ba lô
Bụi cay xè con mắt
Sân ga chiều em đi
Gạch dưới chân im lặng
Bóng anh in thành tàu
Tóc anh xoà ngang trán
Sân ga chiều em đi
Bàn tay da diết nắm
Vừa thoáng tiếng còi tàu
Lòng đã Nam đã Bắc
Anh thương nơi em qua
Những phố phường nhộn nhịp
Bỡ ngỡ trong ánh đèn
Còn lạ người lạ tiếng
Anh thương nơi em qua
Những sương chiều mưa tối
Dặm đường xa nắng dãi
Chuyến phà con nước dâng
Em xao xuyến trong lòng
Nhớ về nơi ta ở
Mùa thu vàng đường phố
Lá bay đầy lối qua
Ngọn đèn và trang thơ
Tiếng thở đều con nhỏ
Màu hoa trên cửa sổ
Quán nước chè mùa đông
Con tàu và dòng sông
Ra đi rồi trở lại
Hà Nội ơi Hà Nội
Sân ga chiều em đi.
6. Nói Cùng Anh
Em biết đấy là điều đã cũ
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui
Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Câu thơ đâu còn mãi ngày sau
Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang
Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà
Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn
Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh:
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn.
7. Mẹ Của Anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắc chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.
8. Tự Hát
Chả dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em
Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu
Mùa thu nay sao bão giông nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
9. Có Một Thời Như Thế
Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi.
Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau.
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Người trai mới vài lần thoáng gặp
Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
Tôi đã cười đã khóc những không đâu
Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt…
Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.
Tôi đã đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang viết
Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
Em yêu anh hơn cả thời xưa
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
Em biết quên những chuyện đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ
Hoa cúc tím trong bài hát cũ
Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
10. Cỏ Dại
Cỏ dại quen nắng mưa
Làm sao mà giết được
Tới mùa nước dâng
Cỏ thường ngập trước
Sau ngày nước rút
Cỏ mọc đầu tiên”
Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên
Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại
Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối
Cứ cường hào rẽ cỏ mà đi.
Người dân quân tì súng lắng nghe
Bài hát nói về khu vườn đầy trái
Anh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dại
Nỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh
Mảnh đạn bom và chất lân tinh
Đã phá sạch không còn chi nữa
Chỉ có sắt chỉ còn có lửa
Và cuối cùng còn có đất mà thôi
Thù trong lòng và cây súng trên vai
Cùng đồng đội anh trở về làng cũ
Anh nhận thấy trước tiên là cỏ
Sự sống đầu anh gặp ở quê hương
Có một lần anh tìm đến bà con
Khi xúm xít quanh anh thăm hỏi
Giữa câu chuyện có điều này đau nhói:
– Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa?
Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát ước về vườn quả
Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây
Một làn khói, một mùi hương trong gió…
Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ
Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi
Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.
Thơ tình của Nguyễn Bính
1. Chân Quê
Hôm qua em đi tỉnh về,
Đợi em ở mãi con đê đầu làng.
Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng.
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nói ra sợ mất lòng em,
Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa.
Như hôm em đi lễ chùa,
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh,
Thầy u mình với chúng mình chân quê.
Hôm qua em đi tỉnh về,
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.
2. Cái Quạt
“Cái quạt mười tám cái nan”
Anh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhung.
– Gió sông, gió núi, gió rừng!
Anh niệm thần chú thì ngừng lại đây!
Gió nam bắc, gió đông tây!
Hãy hầu công chúa thâu ngày thâu đêm.
Em ơi, công chúa là em,
Anh là quan trạng đi xem hoa về.
“Trên giời có vẩy tê tê,”
Đôi bên ước thề, duyên sẽ tròn duyên.
Quạt này trạng để làm tin,
Đêm nay khép mở tình duyên với nàng.
Nhớ Người Trong Nắng
Hà Nội có hồ loạn tiếng ve,
Nắng dâng làm lụt cả trưa hè.
Năm xưa một buổi đương mưa lụt
Tôi tiễn chân người sang biệt ly.
Từ buổi về đây sầu lại sầu,
Người xa vời quá ai thương đâu!
Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng,
Xem những cành cây nó cưới nhau.
Nhớ nhung trắng xoá cả mây trời,
Trắng xoá hồn tôi, ai nhớ tôi?
Hoa cuối cùng xoan rồi rụng hết,
Lấy gì phảng phất được màu môi?
Có một trai hiền, một gái xinh,
Ngang qua, chừng giữa chuyện ân tình.
Trai cười: “Bữa ấy mình toan giữ
Mãi dấu môi son trên má mình…”
Cây bỗng thưa dần bóng giãn ra,
Quanh tôi chỉ thấy nắng chan hoà,
Hồn này lẵng đẵng trôi trong nắng,
Cho được trôi về bến Trữ La!
3. Bóng Bướm
Cành dâu cao, lá dâu cao
Lênh đênh bóng bướm trôi vào mắt em.
Anh đi đèn sách mười niên
Biết rằng bóng bướm có lên kinh thành.
Cành dâu xanh, lá dâu xanh
Một mình em hái, một mình em thương.
Mới rồi mãn khoá thi hương
Ngựa điều, võng tía qua đường những ai?
Mùa Đông Nhớ Cố Nhân
Cơ giời định rớt cả mùa đông,
Suốt chín mươi đêm xuống một lòng.
Giấc bướm ngại sang đò bến lạnh,
Không về với kẻ lẻ chăn bông.
Rượu uống kỳ say bữa thất thường,
Buồn như tên lính ở biên cương.
Đêm ba mươi Tết, trời mưa bụi,
Sực nhớ quê nhà, uống rượu suông.
Còn như gì nữa?.. Chính là tôi,
Tên lính tình chung ở ải ngoài,
Uống rượu suông thường, và rất nhớ,
Một người yêu ở một phương trời.
Mưa phùn đầy cữ chửa cho thôi,
Gió bấc đêm nay buốt suốt giời.
Giường mộng con thoi còn chạy lẻ,
Hay là nàng đã dệt thoi đôi?
Đám cưới nào như đám cưới nàng?
Xe hoa đi ở tứ vi màn.
Đêm sao tối tựa trong buồng cưới,
Tiếng muỗi ran như tiếng pháo ran?
Vẫn bảo: “Ừ thôi, quên nàng đi!
Quên nàng, quên hết chuyện xưa kia”,
Nhưng mùa đông ấy thê lương quá,
Tôi cưới mùa đông để được gì?
4. Bảy Chữ
Mây trắng đang xây mộng viễn hành,
Chiều nay tôi lại ngắm giời xanh,
Giời xanh là một tờ thư rộng,
Tôi thảo lên trời mấy nét nhanh.
Viết trọn năm dài theo vách đá,
Bốn bề lá đổ ngợp hơi thu,
Vừa may cánh nhạn về phương ấy,
Tôi gửi cho nàng bức ngọc thư.
Xe ngựa chiều nay ngập thị thành,
Chiều nay nàng bắt được giời xanh,
Đọc xong bảy chữ thì thương lắm:
“Vạn lý tương tư, vũ trụ tình”.
5. Chờ
Hẹn cho một hẹn, anh chờ
Em may áo nái bao giờ cho xong
Lạy giời, tắt gió ngang sông
Qua đò biếu áo yên lòng em tôi.
Chị anh đi lấy chồng rồi.
Anh mong tằm tốt bằng mười mọi năm.
6. Cưới Vợ
Hôm nay ăn hỏi tưng bừng,
Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia.
Nàng cùng chồng mới nàng về,
Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng.
Tôi về dạm vợ là xong!
Vợ người làng, vợ xóm đông, quê mùa.
Vợ tôi không đợi, không chờ,
Không nhan sắc mấy, không thơ mộng gì.
Lấy tôi bởi đã đến thì,
Lấy tôi không phải là vì yêu tôi.
Hôm nay tôi cưới vợ rồi,
Từ nay tôi đã là người bỏ đi!
Pháo ơi! mày nổ làm gì?
Biến ra tất cả pháo xì cho tao!
7. Hái Mồng Tơi
Hoa lá quanh người lác đác rơi
Cuối vườn đeo giỏ hái mồng tơi
Mồng tơi ứa đỏ đôi tay nõn
Cô bé nhìn tay nhí nhảnh cười
Cách vườn tiếng gọi khẽ đưa sang
Rẽ lá cô em trốn vội vàng
Quên giỏ mồng tơi bên dậu vắng
Tôi đem nhặt lấy gởi đưa nàng
Năm tháng ta vui chốn ngựa hồng
Cảnh xưa gò ngựa một chiều đông
Cây khô dậu đổ mồng tơi héo
Cô bé nhà bên đã có chồng.
8. Không Ngủ
Có giăng bóng lạnh vườn đào,
Có giàn nhạc ngựa lơi vào trong đêm.
Và trong lòng với con tim,
Có lời em, có bóng em rõ ràng.
Thuyền giăng ai thả sang đoài,
Đêm khuya mở nhẹ then cài cửa ra.
Giăng vào bóng nữa là ba,
Với em ở trái tim ta là nhiều.
9. Đoá Hoa Hồng
Thưa đây, một đoá hoa hồng
Và đây một án hương lòng hoang vu
Đầu bù trở lại kinh đô
Tơ vương chín mối sầu cho một lòng
Tình tôi như đóa hoa hồng
Ở mương oan trái, trong lòng tịch liêu
Kinh đô cát bụi bay nhiều
Tìm đâu thấy một người yêu hoa hồng?
10. Tâm Hồn Tôi
Tâm hồn tôi là bình rượu nhỏ
Rót lần rót mãi xuống nàng Oanh
Không xua tay nhưng nàng đã vô tình
Hất ly rượu hồn tôi qua cửa sổ…
Xem thêm:
- Top thơ về cuộc sống bình yên hay nhất, tìm thấy được sự an yên trong tâm hồn
- 40+ bài thơ về tuổi học trò tinh nghịch hồn nhiên hay nhất
- 200+ câu thơ thả thính hay, hài hước, chất khiến crush gục ngã
Như vậy, thông qua bài viết trên VANHOADOISONG đã chia sẻ về những bài thơ tình yêu hay nhất mọi thời đại lãng mạn, ngọt ngào đến tan chảy trái tim. Bạn thấy nội dung có hữu ích hay không? Chia sẻ cho chúng tôi biết với nhé!