Tuổi học trò luôn là khoảng thời gian đẹp đẽ, trong sáng nhất của mỗi con người. Những vần thơ về tuổi học trò không chỉ là kỷ niệm mà còn là bức tranh sống động về tình bạn, thầy trò và những rung động đầu đời. Cùng chuyên mục thơ của VANHOADOISONG đắm mình trong những bài thơ gợi nhớ những năm tháng tuổi trẻ tươi đẹp này.
Thơ ngắn về tuổi học trò hay, ý nghĩa nhất
Xem thêm: 160+ câu nói hay về tuổi học trò nhiều kỷ niệm xúc động, ý nghĩa nhất
1. Đừng đến nữa ngày giã từ lớp học
Đừng chia tay để rồi ai cũng khóc
Khi tất cả quanh mình hóa thân thương
Và đừng quên nghe một thuở học đường.
2. Kỉ niệm xưa ngỡ chừng như im bặt
Chợt hiện vế nguyên vẹn ở trong tim
Nghe bâng khuâng sao cứ muốn đi tìm
Tháng ngày qua lấm lem màu mực tím.
3. Xin được mãi là thiên thần áo trắng
Giọt mực hồn nhiên đậu lại trên tay
Xin nghe hoài loài sơn ca thánh thót
Của những ngày hoa nắng thơ ngây.
4. Hững hờ gió thổi rung cây
Một bông hoa phượng rơi ngay đầu thềm
Ra sân định nhặt tặng em
Ngờ đâu em đã đến xem trước rồi.
5. Mấy nhịp cầu tre đưa ta về chốn cũ
Chút ân tình xin nhắn gởi về ai
Ngõ vắng năm xưa giờ còn chung kỉ niệm
Khi xa rồi còn đọng mãi trong tim.
6. Một chút thu vàng một chút xuân
Rằm trăng ngày ấy chẳng bâng khuâng
Tinh khôi trang giấy thơm mùi vở
Cỏ rối đường về không vướng chân.
7. Mực tím dễ thương áo trắng ai
Đừng đem mây xuống vắng chân trời
Em đi một bước ta dừng lại
Nghe tím dọc đường cỏ non phơi.
8. Áo nàng vàng tôi yêu hoa cúc
Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu thương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím.
9. Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
Ai sẽ quên một thoáng trời hồng
Sẽ quên có một người đợi trông
Một kẻ đứng dọc đường mãi đợi.
10. Vậy đó mà bỗng nhiên họ lớn
Tuổi 20 đã đến có ai ngờ?
Một hôm giai khúc mùa ve lại
Đứng ngẩn trông vời màu áo tuổi thơ.
11. Không đề – Minh Nguyệt
Học trò lắm mộng nhiều mơ
Mơ trang mực tím hồn thơ một thời
Bây chừ nhìn cánh phượng rơi
Bâng khuâng vươn vấn cái thời học sinh.
Những bài thơ về tuổi học trò hay nhất
Xem thêm: 100+ stt về học tập hài hước, câu nói bá đạo của học sinh, thầy cô
Tôi đi tìm tôi
Học trò trong sáng ngây thơ
Ai còn đứng đợi ai chờ nhau qua
Phượng hồng mai sẽ cách xa
Phượng ơi đừng thắm vội mà chia ly
Yêu thương chưa nói được gì
Mà hoa phượng đỏ mùa thi đang gần
Bạn ơi năm tháng tình thân
Yêu thương chưa nói một lần tròn câu
Rồi mai bạn có ở đâu
Thành Công Sức Khoẻ lời đầu bạn nha
Hè về nỗi nhớ màu hoa
Dưng dưng nước mắt các xa nhau rồi
An Bình nơi đó bạn ơi
Yêu thương Hạnh Phúc cho đời dẹp tươi
Phượng nay hồng thắm khoảng trời
Em nay mười tám tuổi đời sang trang
Có ve hè tiếng rộn ràng
Học trò em nhớ nắng vàng mùa thi
Ai còn vương vấn điều chi
Nhớ nhung khắc khoải chia ly buồn lòng
Học trò năm tháng ước mong
Gọi nhau hai tiếng phượng hồng nhớ thương.
Nhớ thuở học trò – Huỳnh Minh
Nhớ thuở chung nhau bước tới trường
Áo dài trắng ấy vẫn còn thương
Chia tay hè đến mình hai hướng
Tình nhỏ duyên đầu cứ vấn vương
Nhớ tóc đuôi gà nhớ lắm hương
Đèo nhau cọc cạch chạy trên đường
Em hỏi mệt không lòng sung sướng
Lắc lắc đầu quay nón em hường
Mái tóc tôi giờ đã điểm sương
Nhưng tim yêu mang nỗi nhớ lạ thường
Tôi viết bài thơ mình chia hưởng
Chìa đó nhận đi khách tứ phương.
Tuổi học trò
Ngày xưa lên tám lên mười!
Học chung một lớp nữ ngồi với nam.
Phấn anh gạch chia đôi bàn.
Không cho bên ấy chạy sang bên này
Bất ngờ cô bé khoanh tay.
Bực mình anh nện cho ngay cái đòn
Thế là bé khóc nỉ non.
Làm anh xấu hổ đưa tay xuống bàn.
Thế là anh lại chạm sang.
Cô cầm cái thước cô phang cô cười .
Tóc xanh tóc mướt một thời.
Bao nhiêu kỷ niệm từ nơi gạch bàn.
Bây giờ tôi chẳng thể quên .
Hình ảnh cô bé cùng bàn năm xưa!!!
Em về tìm lại tuổi thơ – Hảo Trần
Em về tìm lại tuổi thơ
Cánh hồng phượng thắm hững hờ buông rơi
Nhặt bao kỷ niệm anh ơi
Tìm trang lưu bút xa rồi còn đâu
Em về tìm lại tình đầu
Tuổi thơ áo trắng một màu tinh khôi
Anh cài mái tóc hoa rơi
Lời yêu chưa tỏ bồi hồi vấn vương
Tuổi hồng mơ mộng chiều buông
Bài thơ dang dở yêu thương dâng trào
Ngại ngùng chẳng dám nhìn nhau
Lòng anh đã hứa ngàn sau không rời
Chia tay mùa hạ chơi vơi
Cánh hồng trong gió phượng rơi thấm buồn
Sân trường rộn tiếng ve ngân
Nao nao trong dạ, bâng khuâng nỗi niềm
Em về tìm lại bình yên
Tuổi hồng đầy ắp mơ huyền xa xăm
Vô tư trong sáng trăng ngần
Trường xưa yêu dấu tháng năm học trò.
Cánh phượng rơi – Trương Thị Anh
Qua rồi áo trắng cặp nơ
Qua thời áo trắng mộng mơ học trò
Nhớ thời áo trắng buông lơi
Vui chơi đùa nghịch phượng rơi cài đầu
Nhớ xưa em mái tóc thề
Hết giờ học lớp em về thật mau
Cao su dép lốp quai xâu
Dép tụt quai xách đua nhau chân trần
Đường trơn em cư tần ngần
Đưa tay anh dắt qua cầu sông quê
Áo trắng vương mái tóc thề
Ra trường hết cấp em về làm dâu
Đại học anh mới khóa đầu
Anh xong đại học em đâu thể chờ
Chồng rồi, anh vẫn ngẩn ngơ
Thơ xưa lưu giữ bây giờ nhớ em.
Áo dài ơi – Phạm Hải Đăng
Tụi mình, hai đứa chung trường
Ghét anh cái tội, “chặn đường” làm quen
Hú hồn khiếp vía mấy phen
Giả đò em khóc bắt đền vu vơ.
Áo trắng ơi, dáng ngây thơ
Yêu chưa dám nói, mộng mơ thêm nhiều
Thế rồi: Anh ngỏ lời yêu
Má em ửng đỏ như chiều hoàng hôn.
Áo dài ơi, bé cỏn con
Ngây thơ khờ nghịch nên còn ham chơi
Em còn: Bé lắm anh ơi!
Yêu đương chi khổ, trả lời vậy nha ?
Đường đời muôn nẻo bôn ba
Mai đây khôn lớn người ta thay lòng
Thà rằng: Cứ vậy cho xong!
Lỡ yêu rồi lại, mất công nhớ hoài.
Kỷ niệm thời áo trắng
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.
Tình yêu Toán học
Lối vào tim em như một đường hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh tìm vào tọa độ trái tim
Mở khoảng nghiệm có tình em trong đó
Ôi mắt em phương trình để ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng một góc anpha
Mái tóc em dài như định lí Bunhia
Và môi em đường tròn hàm số cos
Xin em đừng bảo anh là ngốc
Sinh nhật em anh tặng trái cầu xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt trên tay
Anh giận em cả con tim thổc thức
Mãi em ơi phương trình không mẫu mực
Em là nghiệm duy nhất của đời anh.
Bên đời – Hải Tiến Đỗ
Đường về lối cũ quen chân
Hè sang ve gọi tiếng ngân vang trời
Tùng tùng tiếng trống thay lời
Kỉ niệm trao tặng bạn ơi giữ gìn
Thời gian đếm tịnh niềm tin
Bằng lăng tím biếc ngắm nhìn người qua
Điệp vàng buông cánh la đà
Thảm hoa rơi rụng món quà biệt li
Phượng hồng đón tiễn ta đi
Dấu chân để lại ân thi thầy trò
Thầy cô chèo lái con đò
Đẩy đưa con chữ nhỏ to dẫn đường
Bạn bè trăm nhớ ngàn thương
Xa nhau nhớ lắm gần thường lạ thay
Lưu bút ta bạn mê say
Đôi lời tâm sự tao mày vấn vương
Hết hè ta lại tới trường
Chân quen bén lối con đường mở ra
Tình bạn trao tặng món quà
Ơn thầy cô dạy cho ta nên người
Hạ về vang tiếng hát cười
Hạ về văng vẳng những lời thầy cô
Hạ về đãi đáp bạn tôi
Hạ về gọi nhớ điểm tô… bên đời.
Hạ về với em – Nghi Lâm
Hạ về với em khi hoa phượng nở
Từng con đường, góc phố khẽ vẫy chào
Mái trường xưa để lại những xuyến xao
Như rộng mở đón người quen thân mến.
Dạo em đi một ngày thu vừa đến
Bằng lăng không còn khoe sắc lung linh
Cả dòng sông thơ mộng chứa chan tình
Buồn ngưng chảy qua ngôi nhà xinh xắn,
Đón em về khu vườn ươm vàng nắng
Đàn bướm vờn trên khóm cúc, cành lan
Tiếng ve sầu ru điệu nhạc râm ran
Hòa niềm vui cùng phượng hồng tỏa sáng.
Vẫn cô nàng thuở ngày nao duyên dáng
Đôi mắt đen luyến láy rất ưa nhìn
Tóc đen huyền thả xuống bờ vai xinh
Em khua chân sáo qua con ngõ hẹp,
Đến nơi lưu giữ thời gian tươi đẹp
Bên bạn thân học chung lớp chung trường
Nhớ thật nhiều dòng lưu bút vấn vương
Chia tay trong nỗi bồi hồi lưu luyến.
Hạ về với em gợi bao xao xuyến
Cùng mối tình vụng dại tuổi học trò
Khiến đêm tàn vẫn thao thức mộng mơ
Bên dấu yêu qua những lần hò hẹn, …
Ký ức dần trôi theo bằng lăng đến
CHO EM THƯƠNG HOÀI … MÙA HẠ NĂM XƯA!
Tương tư màu áo trắng
Tương tư màu áo trắng
Từ thuở em xa trường
Ngõ tường hoa vắng bóng
Tóc hẹn thề tôi thương
Ðường lá me rơi vàng
Hờn dỗi hay mơ màng
Kỷ niệm ngày xưa ấy
Em nhớ hay quên rồi
Gặp lại thơ ngây
May áo dài lối đi về
Sao nghe lòng thơ dại
Biết bao giờ xóa đam mê
Mưa rơi chiều năm cũ
Còn thấm ai bây giờ
Người về trong thương nhớ
Ướt một thời xa xưa
Tìm gốc cây em ngồi
Tìm mắt môi thiên thần
Ngọt ngào thời hoa bướm
Em nhớ hay quên rồi
Gặp lại thơ ngây
May áo dài lối đi về
Sao nghe lòng thơ dại
Biết bao giờ xóa đam mê
Tương tư màu áo trắng
Từ thưở em xa trường
Ngõ tường hoa vắng bóng
Tóc hẹn thề tôi thương
Ngõ tường hoa vắng bóng
Tóc hẹn thề tôi thương.
Thơ về tuổi học trò nhiều kỷ niệm
Xem thêm: Những câu nói hay về thanh xuân tươi đẹp làm ta xao xuyến
Xao xuyến
Lòng trong trắng như mùi thơm sách vở
Chưa một lần vướng bận những sầu đau
Chỉ bâng khuâng khi mùa hạ qua mau
Và sung sướng ngày khai trường chợt đến
Tuổi học trò biết bao là kỉ niệm.
Bâng khuâng tháng 9
Tôi nghe tiếng trống trường bâng khuâng tháng 9
Nghoảng lại sau lưng mùa hạ đã qua rồi
Ai nép vội góc hiên trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương tóc rối bay
Đốm phượng vĩ cất vào ngăn cặp mới
Thu soi gương tô bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?
Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyến
Ai thênh thang trong một khúc giao mùa
Tôi khép lại đôi dòng lưu bút cũ
Gọi tháng 9 về nghe nhịp trống bâng khuâng.
Tình yêu Lý học
Anh gặp em cảm ứng một tình yêu.
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ.
Anh bối rối lao vào trường điện lực.
Tìm quang hình chinh phục trái tim em.
Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm.
Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh.
Anh vẫn bước đi trên con đường quỹ đạo.
Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu.
Giữa dòng đời ta mãi lệch pha nhau.
Âm sắc nhớ sóng là trong yên tĩnh.
Anh thoảng thốt bồi hồi theo quán tính.
Ngưỡng âm tình dội lại những yêu thương.
Giải phương trình mà nhưng mãi đơn phương.
Miền nỗi nhớ dạt dào vân sáng tối.
Điểm tựa bên em biết bao giờ có nổi.
Dang dở hoài một định luật tình yêu.
Lực cản môi trường vô dạt tiêu điều.
Anh trôi nổi giữa dòng đời bão tố.
Vẽ hình em với muôn màu quanh phố.
Hạnh phúc xa vời hội tụ ở hư vô.
Đợi chờ em tự cảm thấy vui mừng.
Để hai nhịp trái tim cùng cộng hưởng.
Điện trở lớn thì phương trình không dao động.
Em mãi là nguồn sáng của đời anh.
Phượng tím – Bằng Lăng Tím
Mùa thi tới lòng xuyến xao đến lạ
Áo trắng bay trên mọi ngả đường về
Góc sân trường ngân nga khúc nhạc ve
Nhớ kỷ niệm mùa hè xưa thổn thức.
Bài học cuối trống trường tan thúc giục
Chia tay rồi náo nức bước đường xa
Bạn thân ơi vòng tay nối chan hòa
Bên thềm vắng cánh hoa vừa rơi nhẹ.
Phượng tím nở màu thủy chung mãi thế
Bởi tình đầu lặng lẽ chỉ thầm trao
Tiếng ve sôi trong dạ nhớ cồn cào
Về gom nắng trải vào miền ký ức.
Tháng năm tới trái tim yêu rạo rực
Sông đôi bờ trong đục nặng phù sa
Tiếng hò khoan nghe sâu lắng mượt mà
Đò mãi đợi người xa chưa trở lại.
Mùa phượng tím nhớ một người khắc khoải…
Mưa sân trường – Nguyễn Đình Huân
Mùa hạ về trời trong xanh đầy nắng
Em nhớ không thời áo trắng ngày xưa
Có những chiều trời bất chợt đổ mưa
Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước
Có nỗi buồn không thể nào nói được
Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi
Hạt mưa nào nghe lạnh buốt trong tôi
Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ
Ngày mai đây khi kẻ đi người ở
Giọt mưa nào như không nỡ chia ly
Giọt lệ sầu làm ướt đẫm bờ mi
Anh vẫn biết anh đi em buồn lắm
Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm
Nụ hôn ngọt ngào say đắm trong mưa
Ngày lên đường em đã tới tiễn đưa
Nơi chiến trường anh nhìn mưa nhớ quá
Nhớ sân trường nhớ cơn mưa mùa hạ
Anh trở về trường xưa đã đổi thay
Gặp lại em tay ta nắm trong tay
Nơi trường xưa nay em là cô giáo
Mối tình xưa trải qua bao giông bão
Hai đứa mình mãi hoàn hảo một đôi.
Tuổi học trò – Vâng Phạm
Ai cũng có tình dại khờ để nhớ
Tuổi học trò còn đó những ước mơ
Nhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơ
Ngơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợp
Tiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầu
Lời tỏ tình lưu trong vở từ lâu
Không dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kín
Nhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngây
Mối tình đầu đành trôi theo gió mây
Dòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩy
Phút ban đầu đâu dễ mấy ai quên
Cây phượng già vẫn còn khắc hàng tên
Tuổi học trò êm đềm còn đâu nữa…
Một thuở học trò – Đinh Phạm
Em còn nhớ thuở học trò nghèo khó?
Lớp học gần hè nóng nhỏ mồ hôi
Anh phía sau nhìn sang chỗ em ngồi
Lưng áo ướt, tóc dăm đôi lọn ướt
Em còn nhớ mình đạp xe xuôi ngược?
Con dốc dài cao mơ ước viễn vông
Muốn ôm em thật chặt vào lòng
Cho em ấm trời mùa đông lạnh quá
Em còn nhớ bước chân đi vội vã
Em cúi đầu đẹp má đỏ ửng duyên
Tránh xa anh như tránh cục phiền
Dù lúc ấy anh hiền như ông Bụt
Em còn nhớ những ngày mưa lụt?
Áo ướt mỏng manh khoe đôi chút hình hài
Em run run như nắng yếu sớm mai
Anh đứng lặng như ai về bắt vía
Em còn nhớ đôi câu mai mỉa?
Em ghét anh dai như đỉa bực mình
Có sao đâu em một tấm chân tình
Mà em nỡ làm tình làm tội
Em còn nhớ ngày em đi rất vội?
Vượt trùng dương trong bão nổi lênh đênh
Em đi rồi vào lớp thấy buồn tênh,
Đường đi học gập ghềnh hơn lúc trước
Giờ mình khác hai dòng đời xuôi ngược
Em an vui, anh chẳng được toại lòng!
Nhớ về em anh viết đôi dòng,
Cho ấm chút vài mùa đông còn lại.
Tuổi học trò – Nguyễn Nga
Em trao tình thắm vào gió mây
Tuổi nhiều mơ mộng với bay nhảy nhiều
Ước mơ vui vẻ thương yêu
Bạn bè yêu mến chăm chiều động viên
Vào đời ao ước như tiên
Mẹ cha yêu mến chăm liền con ơi
Tuổi thanh niên cũng yêu đời
Cùng nhiều hoài bão Vui chơi bạn bè
Dù xa xôi thích thì về
Mùa xuân tươi đẹp sắp hè chia tay
Bạn bè yêu mến nhớ ngày
Chúng mình sánh bước cùng bay vào đời
Sao em tim cứ hồng tươi
Miệng cười tươi đón cuộc đời đẹp hơn.
Chuyện tình buồn – Tống Thu Ngân
Quên làm sao được chuyện ngày xưa
Áo trắng bay bay dưới rặng dừa
Ai làm cho ướt em áo trắng
Duyên cớ gì đâu trời đổ mưa
Có cậu học trò ngơ ngác nhìn
Trời mưa ướt áo chị nguyên trinh
Ơ kìa tấm áo mưa tím mỏng
Đã có ai trao… một ân tình…
Cậu đã hỏi rằng… ơi… chị ơi
Tình Thầy trao chị… thiệt hay chơi
Áo mưa tím quá không che hết
Tình đã âm thầm… dưới mưa rơi
Thế rồi… thôi đã mấy mùa mưa
Chiếc áo trao kia cũng mấy mùa
Chở che cho chị khi mưa gió
Chở cả tình duyên… đủ mấy mùa
Xuân thanh bình đến hết đao binh
Thế nhưng em vẫn giữ bóng hình
Của người chị đẹp bao yêu dấu
Tất cả mang theo một mối tình
Biên giới Tây Nam đã rộn ràng
Em đi theo tiếng gọi của sa tràng
Mang theo trọn vẹn tình yêu chị
Một buổi chiều mưa… buồn chứa chan
Buổi tiễn đưa nhau… nụ hôn đầu
Nào ai có biết chuyện bể dâu
Em đi biền biệt không về nữa
Để chị buồn vương… mối tình đầu
Ta đã xa rồi… em biết chưa
Mấy chục năm qua dưới rặng dừa
Chị ngồi hong tóc bên khung cửa
Mắt lệ nhòa theo buổi tiễn đưa
Em không về nữa mưa vẫn rơi
Ngoài kia lá rụng nhớ tơi bời
Chiều mưa tan tác ai còn nhớ
Đã cách chia rồi… chị đơn côi
Mấy chục năm rồi chị ngóng trông
Thâm tâm chị nghĩ sẽ thờ chồng
Em về qua ngõ trong giấc mộng
Mấy chục năm rồi… chị nhớ mong.
Cánh phượng hồng – Xuân Hồng
Trên cây đả trổ cánh phượng hồng
Đã đến mùa hè đó phải không?
Nhớ tà áo trắng trước sân trường
Đọng mãi trong tâm nhiều nhớ thương
Tiếc hồi xuân xanh tình chưa ngỏ
Đắm đuối mến thương tuổi học trò
Hứa hẹn tình xưa nay đã lỡ
Nhớ thương thầm lặng thuở hẹn hò.
Tháng 11 thơ và mộng – Nguyễn Mận
Chào tháng 11 hờn ghen đỏng đảnh,
Hết u buồn cứ chảnh cứ làm duyên
Tháng đầu đông cho đôi mắt đen huyền
Môi vẫn thắm gọi thuyền quyên về bến.
Ngày đầu tháng môi hồng ai lơ đễnh,
Xuyến xao hoài đợi người đến cùng hoa.
Bông cúc chi, thạch thảo tím giao hòa,
Dệt mộng ước bản hòa ca đến lớp..
Tháng mười một chiếc khăn như bóng rợp,
Ôm cổ gầy mắc cỡ đến mùa sau,
Mỗi sớm mai thướt tha áo nhuộm màu
Say đắm lạ những chặng đường phía trước…
Chiếc xe đạp ngày xưa ai đón rước,
Vẫn quay đều cùng mơ ước tuổi xanh..
Phấn… bảng đen hạt giống nảy trên cành..
Tương lai rạng, học trò ngoan lớp lớp…
Thơ về tuổi học trò cấp 2 hồn hiên
Xem thêm: 180+ những câu nói hay về học tập tạo động lực cố gắng
Học trò – Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng
Sao em tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao rồi ngại, ngại rồi không trao
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm
Để giờ tôi đã xa xăm
Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa.
Một ngày phượng đỏ – Nguyễn Bạch Dương
Thơ chưa đủ sức gọi hè
Để con ve ốm nằm nghe mưa chiều
Cỏ vàng giấc gió thiu thiu
Giật mình hoa đỏ rụng nhiều sáng nay
Ngập ngừng… áo trắng: Ô hay!
Bài thơ lưu bút trao tay ngập ngừng
Đến rồi ngày đỏ rưng rưng
Con ve rã giọng trên lưng phượng hồng.
Sân trường ngắt lặng gió không
Những gian lớp ấy bềnh bồng lặng thinh
Một ngày phượng đỏ vô tình
Để rơi… Áo trắng buồn tênh giữa đời.
Thăm trường cũ – Nguyễn Đình Huân
Chiều nay về thăm trường cũ
Tìm nhặt những cánh phượng rơi
Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ
Phong sương sỏi đá một thời
Dĩ vãng im lìm rêu phủ
Sân trường xưa ta vui chơi
Gốc phượng già như nhắn nhủ
Tình xưa không nói lên lời
Nửa đời quay cuồng vần vũ
Trở về bỗng thấy chơi vơi
Bạn bè đâu còn đông đủ
Giờ đây mỗi đứa một nơi
Có đứa đã thành tỷ phú
Có bạn còn khó trong đời
Có đứa ra quân xuất ngũ
Có bạn vĩnh viễn xa rồi
Gió lay cây buồn ủ rũ
Chợt nghe lệ đắng bờ môi
Mong được trở về quá khứ
Nhớ quá các bạn tôi ơi.
Dáng thầy
Ngắm nhìn gió thổi chiều nay
Rồi em bỗng thấy tóc thầy bạc thêm
Ngỡ đâu bụi phấn trên thềm
Mà hồn xao xuyến nhẹ êm cõi lòng
Bao năm chờ đợi cùng mong
Quay về lớp học đứng trông bóng thầy
Gió đưa thoang thoảng làn mây
Quay về trường cũ mà thầy đi xa.
Nhiều năm xa cách quê nhà
Trường xưa vẫn đợi, cây đa vẫn chờ
Thời gian dệt mấy vần thơ
Cho em nhận lấy bến bờ yêu thương
Thầy ơi? Nhớ nắng sân trường
Ngày còn đi học vấn vương tâm hồn.
Thơ về tuổi học trò cấp 3 giàu tình cảm
Xem thêm:
- 160+ câu nói hay về tuổi 18 mộng mơ nhưng cũng đầy chênh vênh
- 101+ stt hay về học sinh cấp 3 ngắn gọn chia tay tuổi học trò
Hoa phượng đỏ – Nguyễn Nhật
Về thành phố rợp trời hoa Phượng đỏ
Ngẩn ngơ nhìn sắc thắm chợt hồn say
Con Ve của tháng Năm giờ vẫn đó
Phượng Vỹ hồ Tam Bạc gió lung lay
Vịnh Lan Hạ cứ muôn chiều vẫn vậy
Hải Âu còn ngóng đợi mãi mùa xuân
Hình bóng cũ chờ hoài sao chẳng thấy
Rặng phi lao khắc khoải đứng tần ngần
Trên Bến Cảng mình ta lòng lấn cấn
Xót đời Em như “Bỉ Vỏ – Nguyên Hồng”
Thời xuân sắc lửng lơ buồn số phận
Mối tình đầu gửi lại biển mênh mông
Rồi kỷ niệm như trùng dương dậy sóng
Nhớ ai cùng Hát Đúm… Thuỷ Nguyên ơi
Lời ca có như tình em biển động
Để Hải Phòng nghiêng cánh Phượng chơi vơi.
Thời áo trắng – Thiên Nhất Phương
Này cô bé còn mơ thời áo trắng
Khúc khích cười sao lại ngó bâng quơ
Để trời đêm chỉ toàn ánh sao mờ
Hồn tập tễnh làm thơ thời mới lớn
Này cô bé có bước chân chim sáo
Đang vui cười sao bỗng bặt im ngay
Để đường về sao nhiều lá me bay
Tà áo trắng như là bao cánh bướm
Này cô bé mái tóc dài tha thướt
Kẹp bồng bềnh trói buộc mảnh tình si
Đang cười vui sao bỗng chớp hàng mi
Hồn phiêu bạc bỗng thành mây viễn xứ
Này cô nhỏ… sao lại nghiêng vành nón
Để vô tình mây trắng vẩn vơ bay
Giận ai đâu… sao lại lỡ thở dài
Thơ viết mãi vẫn chưa vào cung bậc
Này cô nhỏ… có còn hay hờn dỗi
Tóc buông dài vương sợi nhớ tương tư…
Tháng chín khai trường – Quách Tỉnh
Tháng chín về nghe trống giục vang xa
Em thướt tha áo dài bay trong nắng
Bầu trời xanh và mây trôi lặng lặng
Đi đến trường cố gắng học hành thôi
Một mùa hè ghi nhớ chẳng phai phôi
Hoa Phượng đỏ bồi hồi bên cửa lớp
Hàng mi cong dưới cây bàng tán rợp
Nấc nghẹn ngào chia tay lớp ngày xưa
Tháng chín về đâu đó những cơn mưa
Ngày khai trường em như vừa tuổi mới
Những ước mơ không bao giờ chờ đợi
Hứa với lòng vươn tới một vì sao.
Tình yêu học trò – Nguyễn Ruyến
Tình yêu học trò
nghĩ lại thấy… vui vui
Hai đứa thích nhau những ngày cuối cấp
Lúc gặp trên đường ai thẹn thùng chân vấp
Phút chia xa trao ánh mắt hẹn thầm
Tình yêu học trò
nghĩ lại thấy… hâm hâm
Đơn phương thích tưởng người ta chẳng khác
Quân nó bảo…cô nàng xinh nhất lớp
Nhưng cách nào nói chuyện lúc chia tay
Tình yêu học trò
nhớ lại thấy…cay cay
Cay sống mũi bởi đã từng thân thiết
Rồi người ấy đi xa, xa biền biệt
Nơi chiến trường…ngã xuống gió ngừng bay
Tình yêu học trò
nghĩ lại thấy… hay hay
Thích nhau lắm mà giãi bày không thể
Để hội lớp sau mấy mươi năm lẻ
Chỉ cười trừ …e ngại nhỡ bâng khuâng
…
Tình yêu học trò
tròn khuyết tựa vầng trăng
Góp nuôi dưỡng bước trưởng thành khôn lớn
Để mãi mãi nơi dòng đời Kỷ niệm
Trái tim khờ trong sáng đến vô tư.
Xem thêm:
- Những câu nói về thời sinh viên hay nhất, độc đáo vui nhộn và ý nghĩa
- Những câu nói hay về tuổi trẻ tươi đẹp, tràn đầy nhiệt huyết
- 100+ câu nói truyền cảm hứng học tập hay nhất làm thay đổi cuộc đời bạn
Qua những bài thơ về tuổi học trò, chúng ta như được sống lại quãng thời gian ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng. Những kỷ niệm ấy sẽ mãi in đậm trong ký ức, là hành trang quý giá trên hành trình cuộc sống. Hãy trân trọng và ghi nhớ những khoảnh khắc tuyệt vời của thời học sinh để giữ mãi sự trong trẻo trong tâm hồn.