Mùa đông không chỉ mang theo cái lạnh giá mà còn là mùa của những cảm xúc sâu lắng, nhớ nhung. Tuyển tập thơ tình mùa đông ngắn hay nhất sau đây sẽ dẫn bạn vào thế giới đầy lãng mạn, nhẹ nhàng nhưng cũng đượm buồn. Cùng chuyên mục Thơ của VANHOADOISONG cảm nhận hơi ấm của tình yêu qua từng vần thơ tình độc đáo này.
Thơ mùa đông thả thính 4 chữ ngắn
Xem thêm: 70+ câu thơ tình yêu vui 4 câu hài hước, đau buồn cảm xúc
Lạnh buốt
Lạnh buốt đôi tay
Anh mong em về
Người đâu chẳng thấy
Đông dài lê thê
Đợi đông
Đông đến thật nhanh
Lòng anh lạnh quá
Chờ em bên cạnh
Tình anh thiết tha
Mùa về
Mùa về giá rét
Lòng anh buồn tênh
Có em sưởi ấm
Anh lại trọn niềm
Gửi em trong lạnh
Trời đông lạnh buốt
Anh mãi nhớ thương
Mong em gần gũi
Sưởi ấm đêm trường
Lạnh thấu tim
Mùa đông lạnh quá
Lòng anh vội nhớ
Đợi em trao thương
Tình ta ấm mãi
Ánh mắt đông
Đông về lặng lẽ
Mắt em long lanh
Ánh nhìn say đắm
Sưởi ấm lòng anh
Thơ tình mùa đông ngắn hay nhất
Xem thêm: 100+ câu thơ tình yêu 2 câu ngắn chế vui nhộn, thả thính là dính
Đông về
Đông về trên phố,
Lòng anh lẻ loi,
Tình kia xa vời,
Chỉ còn nhung nhớ.
Xa lắm người ơi
Mùa đông lạnh quá,
Nhớ em thật nhiều,
Bên nhau bao điều,
Giờ đây xa vời.
Lặng lẽ
Đông đến từng bước,
Lòng anh ngổn ngang,
Bước chân lặng thầm,
Chỉ còn mình anh.
Tình đông
Mùa đông buốt giá,
Anh vẫn kề bên.
Trao nhau hơi ấm,
Tình yêu vững bền.
Ấm áp đông
Gió rét thổi qua,
Tay em nắm chặt.
Mùa đông chẳng lạnh,
Khi ta hòa nhịp.
Bên nhau đông về
Đông về lạnh lắm,
Nhưng có em gần.
Tình ta sưởi ấm,
Bên nhau chẳng ngần.
Đông yêu
Mùa đông buốt giá,
Anh nắm tay em.
Trao nhau tình ấm,
Đông chẳng còn đêm.
Gửi người thương
Anh ngồi đây nhớ,
Từng phút từng giây.
Mùa đông đã tới,
Nhớ em từng ngày.
Tình đông dịu êm
Gió đông lạnh lẽo,
Nhưng tim vẫn nồng.
Bởi vì yêu mãi,
Tình mãi bên lòng.
Phiêu du trời xanh
Phiêu du nữa kiếp trời xanh
Một mình sương gió đã thành thói quen
Giờ em lời ngỏ chốt then
Làm sao chấp nhận được liền đây em
Hơi ấm mùa đông
Gió bấc từng cơn sắp thổi về
Mây đen trà xuống phía bờ đê
Thương người bận bịu bao công việc
Nhớ bạn lo toan khắp mọi bề.
Giá lạnh ập vào ôm gối lẻ
Buốt tê ùa tới đắp chăn mê
Ước mong Đông tới chung khăn ấm
Hạnh phúc đơm bông trọn ý thề.
Đông buồn
Đông sang giá lạnh bấc theo về
Mây trắng giăng đầy khắp nẻo quê
Nhớ kẻ phòng không buồn lẻ bóng
Thương người gối chiếc khổ muôn bề
Hết rồi những phút vui ngây ngất
Mất cả một thời sướng đắm mê
Xa cách bạn tình không đủ ấm
Trách ai mới đó vội quên thề.
Gió mùa đông – Đoàn Minh Hợp
Cơn gió đêm đông se sắt lòng
Áo choàng đủ ấm vẫn hoài mong
Dập dồn, hổn hển làn hơi nóng
Ôm ấp, nâng niu cánh hoa hồng
Thinh không vắng lặng sương giăng kín
Ngọn cỏ cành cây thẫm nước đòng
Vọng với xa xôi mùa nhung nhớ
Sợ hãi tiễn em bước theo chồng.
Bài thơ cuối đông – Bounthanh Sirimoungkhoune
Cuối đông lang đãng sương phủ mờ
Lòng vẫn ngóng ai vẫn đam mê
Ánh trăng cuối đông mờ mờ nhạt
Trong lòng khao khát lạnh bờ mi.
Cuối đông đã đến sắp chào đi
Lại thêm một mùa để lại gì
Trăng khóc đổ hạt sương trời đó
Gợn lòng nhớ em cõi đêm khuya.
Gió bấc – Hồ Văn Hảo
Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung
Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn
Nước tràn sông rộng, thuyền không bến
Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.
Khi bóng hoàng hôn giục én bay
Hương buồn man mác lướt qua cây
Có ai nghe thấy gì trong gió?
Cả một thời xưa đọng ở đây.
Thơ tình mùa đông 7 chữ
Đông Nhớ – Hoàng Hôn Tím
Gió lạnh theo cùng tiết Đông sang,
Chiều phai lịm tắt ánh dương vàng
Bâng khuâng hoài vọng giao mùa trước
Chất chứa tim yêu những nồng nàn
Anh hỡi bây giờ anh ở đâu?
Tim em giá buốt khoảng trời sầu
Đêm trường gối lẽ trong cô quạnh
Lối cũ rêu phong… đã nhạt màu?!
Tận cuối phương trời anh có hay,
Đông sang thấm lạnh buốt vai gầy.
Năm canh chong đèn hiu hắt bóng
Bao giờ nồng ấm giữa vòng tay?!
Lối mòn nghiêng ngã bước chân côi,
Nhuộm tím trong em một khoảng đời.
Đã mấy Thu qua… rồi Đông tái…
Lòng đầy khắc khoải… cố nhân ơi!!
Đông Về – Đặng Thành Nhân
Chiều nay gió lạnh thổi mùa sang,
Nắng đã dần phai lặng ánh vàng
Nhớ lại mùa Đông mình hẹn trước
Ngày nao sánh bước thuở nồng nàn
Em tìm hỏi gió anh nơi đâu?
Giá buốt tim em giọt lệ sầu
Gió lạnh đêm nay lòng trống vắng
Đèn hiu hắt bóng phủ buông màu?!
Ở tận phương nào anh có hay,
Gió Đông thổi lạnh ướt vai gầy
Từng đêm cô quạnh hình một bóng
Khắc khoải mong chờ tay trong tay?!
Đường về chiếc bóng em đơn côi,
Lẻ bước tìm anh cả cuộc đời.
Thu qua mấy độ Đông lại tái…
Mong chờ người đến… cố nhân ơi!!
Đông Sầu – Ngọc Liên
Đông về gió lạnh cũng ùa sang
Chiếc lá Thu phai vội úa vàng
Lối cũ bây giờ em lẻ bước
Nghe miền kỷ niệm nhớ mênh mang.
Ân tình buổi đó lạc nơi đâu
Để trái tim em nhuốm giọt sầu
Phố vắng xa rồi câu ước hẹn
Dòng thư ngày cũ cũng loang màu.
Chiều rơi theo những giấc mơ say
Giọt nắng vương trên sợi tóc gầy
Lặng lẽ nơi này em vẫn nhớ
Một lần nào đó ấm đôi tay.
Đông về ngơ ngẩn trái tim côi
Lạc lõng riêng em một góc trời
Nhặt ánh tà dương lòng tự hỏi
Bao giờ trở lại hỡi người ơi!
Ký ức đêm đông – Lê Đình Vân
Em về góc phố bỗng mưa bay
Chiều tím hoang vu hạt sương dầy
Long lanh trôi vào dòng kỷ niệm
Nhẹ nhàng theo gió tóc vờn bay.
Đường nào ghi dấu bước em qua
Đông nao ký ức chẳng phai nhòa
Giọt long lanh buồn như nước mắt
Gợi tình một thuở ôi thiết tha.
Đông chiều tím biếc cả không gian
Réo rắt buông lơi tựa phím đàn
Khơi lòng hiu hắt từng giọt nhớ
Lòng xanh xao nuối giấc mơ vàng
Mùa đông năm ấy nhớ không em
Hương trinh nồng ấm ngọt môi mềm
Thu phong dịu dàng hôn tóc rối
Xao xuyến cõi lòng… đêm trắng đêm.
Mẹ tôi – Lộc Tinh
Lau nước mắt vì con lam lũ,
Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.
Hàng nghìn, hàng vạn gian truân
Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương.
Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc,
Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình.
Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh,
Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi.
Thiên thu sống không rời tay mẹ,
Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên.
Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền,
Vần thơ dang dở con xin tặng người.
Thơ tình mùa đông buồn
Xem thêm: 100+ bài thơ tình buồn hay nhất lãng mạn, thấm đẫm nước mắt
Tháng 12 mùa đông
Trời lập đông, tháng mười hai se lạnh
Một mình anh đi giữa phố đêm khuya…
Nghe thấm lạnh từ trong lòng nổi nhớ
Bóng hình người con gái đã thương yêu.
Tháng mười hai, còn chút gì vương vấn
Bao yêu thương, lưu luyến buổi ban đầu
Lần hò hẹn mắt nhìn nhau nồng ấm
Lời yêu thương đã nói tận đáy lòng.
Tháng mười hai, trời vẫn còn mưa muộn
Nhìn mưa rơi lất phất lại thêm buồn
Bao yêu thương dâng đầy theo ngày tháng
Sâu thẳm lòng anh nổi nhớ không nguôi.
Tháng mười hai, anh trầm ngâm lặng lẽ
Gom hết lại bao thương yêu, nhung nhớ
Anh mang theo trên đường đời vô định
Bóng hình em sâu thẳm tận lòng anh.
Mùa đông xa nhau
Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em
Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ
Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt
Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen.
Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?
Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt
Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất
Mùa đông về em có lạnh lắm không?
Ở bên này trời vừa mới vào đông
Nửa trời kia trời lại trong mùa nắng
Chẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớ
Bởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau.
Nỗi nhớ mùa đông – Tùng Trần
Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy… anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này… anh lạnh lùng đơn lẻ.
Giờ nơi đâu… người yêu xưa nhỏ bé?
Nhớ em nhiều… anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ.
Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào… em có nhớ anh không?
Có khi nào… nhớ kỉ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm?
Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về… lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh… bồi hồi bao kỉ niệm.
Nhớ đến em… anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu?
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang… anh đơn sầu… cô lẻ!
Nỗi buồn chờ đông
Mọi nỗi buồn em để dành đến Đông
Khi đất trời chìm trong làn gió lạnh
Em dang tay ôm buồn thương bên cạnh
Chắc sẽ chẳng hề thấy lạnh được đâu
Nếu giọt lệ lỡ đọng trên mắt nâu
Xin em giữ đến Đông hãy rơi xuống
Khi hoa cải đã rộ vàng từng luống
Nước mắt sẽ làm ngực trái ấm lên
Mọi nỗi buồn em gửi gió mùa Đông
Chắc gió lạnh và dài lê thê thế
Sẽ cuốn đi rất nhanh và rất nhẹ
Chờ nắng lên hong khô đôi mắt nhoè
Mùa Đông qua phố xá đều vắng hoe
Em sẽ chẳng thấy riêng mình cô độc
Những nỗi buồn đã trở nên gai góc
Sẽ thôi đâm vào sâu thẳm tâm hồn
Ngọt nhạt chiều gầy nắng buổi hoàng hôn
Thèm hương nắng còn vương lại trên tóc
Thèm những dỗ dành để một lần được khóc
Khi trái tim mạnh mẽ đã mệt nhoài
Xa em mùa đông – Nguyễn Quang Long
Mùa đông đến gợi nhiều nỗi nhớ
Em yêu giờ đang ở nơi xa
Đông mang cái lạnh thấu da
Một mình lạnh lẽo mắt nhòa lệ rơi
Phương trời xa em ơi có biết
Nhớ khi xưa thời tiết chuyển mùa
Mùa đông gió bấc rét lùa
Bên nhau anh quạt gió đùa trêu em
Đêm lạnh lẽo không em trống rỗng
Cho tim anh giấc mộng tan tành
Anh buồn thao thức tàn canh
Gửi vào nỗi nhớ để dành em yêu
Đã xa rồi bao điều mộng ước
Biết bao giờ mình được bên nhau
Mình anh với trái tim đau
Còn đâu lời ước, trước sau chung tình!
Mùa đông buồn – Trung Dũng
Thế là lại đến mùa đông
Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?
Em vui đùa giỡn với mây
Lối xưa gió hú có hay tôi buồn
Biển khơi sóng vỗ dập dồn
Lênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âu
Chân trời xa tít về đâu?
Sao không lên tiếng một câu yên lòng
Lúa chiêm xanh ngắt ngoài đồng
Thiếu tay em chậm trổ bông mất rồi
Khói lam chiều tím lưng đồi
Vô tình quên hết nụ cười luyến lưu
Đông về giá lạnh đìu hiu
Tái tê nhịp bước cô liêu một mình
Vắng em chỉ bóng không hình
Qua sông bỏ lại chuyện tình dở dang…
Tôi và em
Tôi và em thân thiết
Đã bao ngày tháng qua
Những mến thương da diết
Chỉ giữ đấy như là…
Tôi thích vỗ vai phải
Nhưng đứng bên trái em
Em quay qua quay lại
Đánh tôi nhưng cười hiền
Em thích hay nũng nịu
Đòi cái kia cái này
Tôi giả vờ không hiểu
Em giận dỗi buông tay
Tôi thích xoa đầu em
Rồi chê người lùn quá
Em quay sang ăn vạ
Tôi chữa: Nhưng đáng yêu
Em cứ giả vờ kiêu
Bỏ lại tôi sau tít
Tôi giả vờ thấm mệt
Chân ngắn bước nhanh ghê
Tôi và em cứ thế
Hai đường thẳng song song
Ở giữa là mùa Đông
Tôi và em ly biệt
Tôi đi, em cũng bước
Về hai góc trời riêng
Dẫu thế gian có chật
Chỉ gặp trong nỗi niềm.
Thơ tình mùa đông cô đơn
Xem thêm: Stt tủi thân trong tình yêu, cuộc sống – Stt tủi thân một mình cô đơn
Nhớ kỷ niệm chiều đông – Dương Anh Dũng
Con phố nhỏ giờ đây lặng lẽ
Nét u buồn điểm nhẹ màu mây
Nhớ thương một thủa đong đầy
Hàng mưa nắng tỏa còn đây nỗi lòng
Từng kỉ niệm chờ mong sống mãi
Giữa Hồ Gươm biển ái nghiêng thuyền
Tháp rùa cũng tỏ tình duyên
Hai người nguyện ước, trăm miền mãi mơ
Cơn gió lạnh xô bờ vẫy gọi
Nụ hôn nồng khẽ gói tình ta
Áng mây nặn vẽ căn nhà
Ngày đêm hạnh phúc, rời xa cõi buồn
Đông ngập lối tình tuôn ảo não
Đám sương mù giả tạo đường đi
Bỗng nhiên bỏ lại xuân thì
Lòng anh vẫn đó tình si mặn mà
Ngày giã biệt lời ca héo rủ
Mộng tàn phai lối cũ Hà Thành
Dẫu rằng chẳng hận trời xanh
Đôi lần trách hỏi không đành vậy sao
Giờ trở lại ai nào đã thấy
Ngỡ người yêu sống dậy quay về
Chỉ cần một kiếp hoài mê
Mong rằng giữ trọn câu thề thủa xưa.
Đêm đông – Bounthanh Sirimoungkhoune
Đêm đông buồn lắm thay
Sương trắng ngập trời bay
Lạnh lẽo canh dài ngóng
Chờ trông chẳng ai hay
Đêm đông lạnh heo may
Trao nhau từng cơn say
Bóng ai qua ngoài ngõ
Chẳng biết rõ là ai
Đêm đông chợt nhớ hoài
Bên đường đó là ai
Muốn trao gửi lời nhớ
Cho giảm bớt cơn say
Đêm đông lạnh canh dài
Phảng phất bóng ai đây
Sao gửi hồn cho tới
Đôi lời tới tận tay
Thơ tình mùa đông lạnh
Có lạnh không em – Lê Hoàng
Đông nức nở mưa phùn giăng khắp lối
Gió khẽ vờn đưa nỗi nhớ chênh chao
Nơi xứ xa giá rét có tràn vào ?
Có thấy lạnh? Có âu sầu thấp thỏm ?
Chiều lặng lẽ! Trúc run run từng khóm
Áng mây buồn vội rón rén trôi qua
Chẳng giống khi ghé chải mượt tóc ngà
Gieo mưa xuống xót xa bờ hiu quạnh.
Dấu yêu hỡi! Phương này anh đã lạnh
Rét choàng ôm khiến cảnh tái tê sầu
Anh một mình! Hoài mãi nhớ về nhau
Muốn bên cạnh tâm đầu xua giá buốt
Dấu yêu hởi! Nỗi niềm thương quặn ruột
Lo nàng mưa… vội chuốt những ưu phiền
Rét lạnh về… làm thổn thức con tim
Đêm buông xuống! Nơi miền quê nhung nhớ.
Anh muốn đốt… cháy tim hồng ngọn lửa
Tình nồng nàn chất chứa quyện vào nhau
Dù thế gian có trắc trở thế nào
Anh nguyện sẽ… gửi trao về em mãi!
Chào cái lạnh đầu đông – Hằng Phương
Tháng 11, chẳng còn nhũng cơn gió heo may
Và cũng chẳng còn những chiếc lá bay đầy khắp phố
Tháng 11, chỉ có những cơn gió cào qua khe cửa
Làm lòng người thêm giá lạnh trong tim
Tháng 11, cây bàng già đứng trơ trọi lặng im
Chút chiếc lá khô cuối cùng rơi xuống
Từng cơn gió rét như cắt vào da thịt
Buốt lạnh trong ta cái rét đầu mùa
Tháng 11, trời không còn nhiều những cơn mưa
Thời tiết chuyển mùa hanh khô đã tới
Tháng 11, trầm chậm qua thôi để ta còn đợi
Nàng Thu mỉm cười đón nhận chàng Đông
Tháng 11, không còn những chiếc lá vàng
Lá thôi bay, không còn nét nhẹ nhàng thu nữa
Tháng 11, ta vẫn lang thang đi tìm một nửa
Sưởi ấm đêm đông cho ta thấy nhẹ lòng
Gió mùa về – Lãng Khách
Gió mùa về, đông ấy… lạnh không em?
Anh nhìn lên thấy bầu trời ảm đạm
Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn giữa tháng
Phố Sài Gòn da diết chiều riêng anh.
Gió ùa về cuốn chiếc lá mỏng manh
Tháng mười một rơi nhanh vào nỗi nhớ
Dường như xa, rất xa rồi em nhở?
Đâu ai ngờ yêu thế cũng chia phôi.
Tình vẫn ấm như ngày nào đấy thôi
Sâu trong tim của người còn cất giữ
Giữa Sài Gòn lang thang tìm quá khứ
Anh nhận ra thiếu đợt gió mùa về.
Tê tái tháng mười hai – Nguyễn Đình Huân
Mới đó mà đã tới tháng mười hai
Giữa mùa đông biết có ai còn nhớ
Hàng tre già xạc xào bên lối nhỏ
Cái lạnh giá băng khi gió đông lùa
Anh còn nhớ không những kỷ niệm xưa
Vạt cải ngồng bên sông vừa mới nở
Ta cùng nhau nắm tay đi trong gió
Ngắm hoa vàng em nói nhỏ yêu anh
Mong tình ta sẽ mãi mãi tươi xanh
Như hoa cải dù mong manh vẫn thắm
Suốt đời này ta yêu nhau say đắm
Tình nồng nàn bên bến vắng sông quê
Nhưng ai kia đã không vẹn lời thề
Ta chia tay góc chân đê ngày ấy
Đứng bên sông nhìn theo dòng nước chảy
Tiễn đưa người tim em thấy quặn đau
Tháng mười hai về trên bến sông sâu
Người xưa ơi đi đâu không trở lại
Bỏ mình em bên sông vàng hoa cải
Đợi anh về lòng tê tái nhớ thương.
Đông lạnh về – Dương Hòa
Trời trở gió, mưa phùn giá lạnh
Vẫn nhớ người nặng gánh ở xa
Gửi cho phương ấy thật mà
Tấm lòng anh đó, mãi là thủy chung
Xin được cùng bên người sớm tối
Mùa đông về lạnh gối chăn đơn
Đã yêu ai chẳng dỗi hờn
Người đâu không thấy, nụ hôn thủa nào
Thu e ấp, đón chào tình nhỏ
Đông lạnh lùng đưa gió cuốn trôi
Giờ đây em đã xa rồi
Gửi bao nhung nhớ một thời đắm say
Nhớ bao ngày, bên nhau vui vẻ
Những vui buồn ta sẽ khắc tâm
Mãi yêu và nhớ thương thầm
Bây giờ cách trở, vạn lần vẫn mong
Đông lạnh lẽo, trong lòng nhắc nhở
Gửi cho người, nỗi nhớ của anh
Từng đêm gió thổi qua mành
Dặn em mặc ấm, mong manh gió lùa.
Gió lạnh – Hồng Giang
Gió giận ai mà dỗi hờn lạnh lẽo
Để hàng cây kẽo kẹt giỡn đùa nhau
Về đi em hãy tránh hạt mưa mau
Kẻo gió mùa làm đau lòng anh lắm
Trời cuối đông mây mù bay mờ trắng
Lối em về chát đắng hạt sương vương
Mưa giăng giăng ướt đẫm cả quãng đường
Gió cũng vậy chẳng nhường em cô lẻ
Mà vuốt nhẹ làn tóc mây khe khẽ
Rồi lách luồn từng kẽ lá hanh hao
Trời cuối năm cái rét cũng ngọt ngào
Đem buốt giá ùa vào đêm trống vắng
Em về đi đường khuya càng lạnh lắm
Góc phố buồn yên ắng tiếng bàn chân
Hãy về đi xin đừng có lần chần
Căn gác nhỏ vẫn cần làn hơi ấm
Về thôi em những bước chân chầm chậm
Giữa đêm dài… ướt đẫm… nỗi sầu bi !
Cái rét đầu đông – Đức Trung (TĐL)
Chém cha cái rét đầu đông
Rét chi mà lại trong lòng rét ra
Đêm nằm nệm gấm, chăn hoa
Dường như thiếu vắng đàn bà… rét hơn!
Thương người trong cảnh cô đơn
Quanh năm phải chịu tủi hờn đắng cay
Đàn ông như bị đoạ đày
Đàn bà phải chịu dứt day cõi lòng.
Chém cha cái rét đầu đông
Để người thiếu vợ, thiếu chồng xót xa…!
Loà xoà tuyết rơi – Trương Văn Khẩn
Môi thâm, mắt cũng lờ đờ
Từ trong mưa tuyết hững hờ bước ra
Tay mang gùi vác vô nhà
Mở sê cửa liếp lòa xào tuyết rơi
Cha ơi! thương quá hỡi trời
Dưới âm bảy độ, cõi đời sống sao?
Rẫy, nương cỏ lá lao đao
Nhường.. hoa tuyết nở xôn xao trắng trời
Ai ơi! thương xót… trời ơi!
Đàn Dê núi đứng… tả tơi gió đùa
Nghé, Trâu nghiêng ngả như Cua
Trẻ thơ chẳng muốn vui đùa nữa đâu.
Rét lâu rét chết đá màu
Nước trong hóa tảng… nỗi đau nghẹn lòng
Mẫu Sơn! có với cầu mong
Trời vơi bớt lạnh… cho lòng mến thương!
Thơ tình mùa đông Hà Nội
Xem thêm: 30 bài thơ về mùa thu Hà Nội hay lãng mạn và sâu lắng nhớ về Hà Nội
Hà Nội đêm trở gió – Phạm Hương Giang
Từ xa gió Bắc kéo về rồi
Hà Nội đêm này sẽ lạnh thôi
Giọt rớt bên thềm khe khẽ đọng
Mưa dồn trước cửa nhẹ nhàng trôi
Chiều về phố cũ thưa lời đón
Tối tới đường xưa vắng giọng mời
Gối chiếc kìa ai còn thấp thỏm
Giật mình giấc tỉnh tiếng lòng côi.
Quên rồi mùa đông
Anh ra thăm Hà Nội một chiều đông
Trời không lạnh nắng vẫn hồng góc phố
Nắng Sài Gòn đi theo cùng anh đó
Hay là mùa thu thương nhớ quay về
Hà Nội mùa đông thường lạnh tái tê
Chiều mùa đông buồn não nề gió bấc
Đêm đông lạnh khiến ai thường thức giấc
Giấc mơ buồn từng cung bậc nhớ thương
Cây me già mang nỗi nhớ vấn vương
Kỉ niệm xưa bên góc đường ngày ấy
Em đưa bàn tay cho anh nắm lấy
Hiểu nhau rồi mà sao thấy vẫn run
Về thủ đô mà anh vẫn thấy buồn
Dù không gió không mưa tuôn dâu bể
Hình như vắng em Hà Nội buồn như thế
Nghe tiếng côn trùng như thể khóc tình xưa
Xa Hà Thành em đã muốn về chưa
Anh vần còn chừa cho em góc nhỏ
Dù đi xa về đây anh vẫn nhớ
Nhớ góc đường nhớ hơi thở mùa đông.
Hà Nội đông về – Hồng Giang
Hà Nội đầu đông có lạnh không em
Con đường xưa vẫn quen mùi hoa sữa
Chiếc lá thu rơi bên ngoài khung cửa
Lối ai về nhớ một nửa yêu thương
Hồ Tây bây giờ còn thấy vấn vương
Đường Trịnh Công Sơn thương đời “Cát Bụi”
Phố Ven Hồ hai con rồng đắp nổi
Em vẫn về trong nỗi nhớ hanh hao
Ngọn sóng Tây Hồ vẫn cứ xôn xao
Con đường mới ôm vào bao kỷ niệm
Anh đi xa nửa đời còn tìm kiếm
Hương cốm ngày nào hiếm bữa mẹ rang
Đầm Sen vẫn chờ ngày ấy anh sang
Vài bông tím muộn màng vừa mới nở
Gió vẫn thì thầm bên anh nhắc nhở
Đông sang rồi đừng để lỡ xuân em
Hà Nội đông về phố vẫn bon chen
Đường em đi…
Chợt thèm…
Bờ vai ấm!
Anh có về Hà Nội buổi chiều đông – Giọt Mưa Thu
Anh có về Hà Nội buổi chiều đông
Cùng dạo phố khi bóng hoàng hôn đổ
Hồ Tây xanh rì rầm con sóng vỗ
Tay trong tay quyện hương gió thơm nồng
Tiếng đông về mang nỗi nhớ bâng khuâng
Mùi hoa sữa vẫn toả hương ngào ngạt
Mùa lá rụng sao thấy lòng man mác
Ngẩn ngơ chiều nghe ai hát tình ca
Hà Nội đêm sương giăng mắc nhạt nhoà
Năm cửa ô vẫn từng giờ thao thức
Cà phê phố lặng thầm trong tiếng nhạc
Có khi nào…
Anh thấy nhớ em không…!!!
Em về Hà Nội mùa đông – Toàn Tâm Hòa
Em về Hà Nội mùa Đông
Hồ Tây chiều xuống mênh mông lững lờ
Từng con phố nhỏ nên thơ
Mùi hương hoa sữa thẩn thờ đắm say
Em về Hà Nội chiều nay
Cây bàng lá đỏ rơi đầy lối qua
Tiếng chuông Trấn Vũ chiều tà
Vọng lên từng nhịp ngân nga xao lòng
Em về Hà Nội… thầm mong
Nhìn đôi bờ bãi sông Hồng uốn quanh
Bạt ngàn in một màu xanh
Lung linh như một bức tranh tuyệt vời !
Em về Hà Nội thăm chơi
Ba Đình buổi sáng tiết trời lạnh se
Bâng khuâng em lắng tai nghe
Chim ca bướm lượn bốn bề bình yên
Em về Hà Nội linh thiêng
Ngàn năm văn hiến đất hiền địa linh
Thủ Đô cổ kính thanh bình
Em về gởi những cảm tình nơi đây.
Em ơi, Hà Nội phố
Em ơi, Hà Nội phố
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm
Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em bay
Chợt nhòa, chợt hiện
Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói son yêu
Nao nao kỉ niệm
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Tìm lại những mùa đông Hà Nội – Đỗ Kim Quang
Hà Nội đêm mùa đông!
Lành lạnh heo may phía sông Hồng thổi tới,
Ngọn đèn vàng ngóng ai mà đứng đợi
Hương sữa thoảng nồng nàn dệt sợi nhớ, sợi thương…
Hà Nội trải mù sương,
Những con đường khoác lên màu áo cũ,
Những nóc phố thâm nghiêm xô nghiêng cả một thời quá khứ
Bước chân người cô lữ chợt hanh hao.
Lòng bâng khuâng nhớ kỷ niệm năm nào:
Tiếng tàu điện leng keng… leng keng vọng về trong hư ảo,
Hương Ngọc lan lối hẹn hò nhuộm thơm mùi nếp áo
Thoảng đâu đây hơi ấm mối tình đầu…
Vẫn còn đó, những hàng cây im lặng, dãi dầu
Vẫn còn đó, giọng rao đêm lắng sâu miền ký ức
Ánh trăng mờ thao thức
Để bàn chân người ra đi day dứt lối xưa về
Chợt thấy lòng tái tê!
Nào ai hiểu quãng thời gian lê thê nơi đất khách
Nhưng còn đó Hà Nội thân thương khiến tâm hồn gột sạch
Để cánh chim trời sau bao năm xa cách về tìm lại những mùa đông…
Thơ tình mùa đông hài hước
Xem thêm: 80+ bài thơ tình vui nhộn hài hước cực chất cười rụng răng
1. Vector chỉ có một chiều,
Tim anh chỉ biết một điều là yêu.
2. Gió đông lạnh giá bờ vai,
Em nhìn anh cười, lòng này ngất ngây.
3. Trời đông lạnh buốt từng đêm,
Bên em một phút là thêm nắng vàng.
4. Gặp em giữa buổi trời đông
Thấy em run lạnh anh không nỡ nhìn
Quàng khăn lên cổ làm tin
Hỏi em có muốn chụp hình đăng face.
5. Thu đi đông đến quả là buồn
Ngõ phố chiều mưa nặng hạt hơn
Lạnh giá heo may trên lối cũ
Vắng em giấc ngủ chẳng say nồng
6. Hôm nay anh chẳng có gì vui
Phố đông, tim lạnh, mình say lòng buồn.
Anh ơi gió lạnh gần kề
Anh mau thu xếp để về bên em.
7. Mùa đông giá lạnh
Quần áo mỏng manh
Điều em muốn nhất
Là vòng tay anh
8. Mùa đông lạnh giá vắng em
Rét cho đến nỗi lem nhem cuộc đời
em ơi em nói đôi lời
mình hãy bất chấp yêu vời đi em!!
9. Người ta dặn tàn thu sẽ đến chớm đông
Anh lại quen gọi cái se se trên phố lúc này là nỗi nhớ
Dẫu không được bên nhau cũng xin lần nhắc nhở
Trời đang trở mùa, mặc thêm ấm, nghiêng em.
10. Ngoài trời khuya gió đông về lạnh buốt
Em một mình với gối chiếc cô phòng
Khóc cho đời dang dở một ước mong
Khi cố quên lòng càng thêm nức nở.
11. Gió đông khẽ thổi bên thềm
Mùa đông giá lạnh còn thêm quạnh lòng
Biết em đang đợi người mong
Cho anh tạm gác tình nồng em nha!!!
12. Trời ơi! Ông tạnh mưa đi
Ông cho tí nắng không thì… tôi toi
Rét gì rét quá đi thôi
Rúc trong chăn mãi chẳng rời nổi ra
Rét chẳng muốn ra khỏi nhà
Chân tay tê cóng, mồm va vào mồm
Rét chẳng muốn nấu cả cơm
Chăn ba bẩy độ cần cơm làm gì?
Rét gì mà rét quá đi
Ông mau mau nắng không thì tôi… toi!
13. Rét quá nó trốn mất
Tìm mãi chẳng thấy đâu
Rờ dẫm một hồi lâu
Trốn đâu mà không thấy
Gọi điện cho bà vợ
Bán hàng ở ngoài chợ
Em ơi về mà xem
Rét quá nó trốn đâu
Anh tìm lâu không thấy
Bà vợ lại cười khẩy
Cứ để đấy em tìm
Dù nó có bị chìm
Em cũng tìm bằng được
Để cuối buổi tan chợ
Em về sẽ tìm cho
Ở nhà đừng có lo
Không giờ… Đêm sẽ thấy
Quả nhiên là như vậy
Khi đêm về lúc lâu
Bên nhau chao hơi ấm
Sóng tình lại trào dâng
Long lanh trong ánh mắt
Ngọt ngào làn môi thương
Vòng tay thêm xiết chặt
Vợ thì thầm bên tai
Anh ơi em lại thấy
Nó về rồi đấy anh
Tình vợ chồng thêm xanh
Dù mái đầu điểm bạc.
14. Hôm nay lạnh sáu độ C
Trùm chăn cố nhịn… bị mê tè dầm
Nước ra xối xả ầm ầm…
Chăn, ga, chiếu, đệm ướt thâm mịa rồi.
Làm sao lạnh thế hả Trời
Khổ thân cho cái thằng tôi lúc này
Bây giờ biết lấy gì thay
Làm sao hết được mùi này ông ơi
Ông thì cũng quá dở hơi
Cứ cậy làm trời… để lạnh thế sao?
Hãy cho chút ấm đi nào
Dân tình chịu lạnh, lẽ nào không thương?
Mọi người mãi nằm trên giường
Nhiều ông quá mệt bởi tương nhiệt tình.
Xin Trời thương xớt chúng sinh
Đừng để giá lạnh… điêu linh cõi trần.
15. Người ấy dịu dàng, người ấy đẹp trai
Người ấy giống anh, cũng hào hoa phong nhã
Trong Thánh đường chiều nay em đi lễ
Gặp một cái nhìn đang lặng lẽ quay đi.
Em và người ấy có thể chẳng là chi
Nếu một ngày anh không bỏ em về xứ lạ
Con dốc ngày nào bây giờ xa xôi quá
Sao không về với em?
Có biết không anh?
Người ấy bây giờ đã hóa thân quen
Người ấy bây giờ đã không còn xa lạ
Em đánh rơi tình đầu nghiệt ngã
Trong yếu mềm, khờ dại, mênh mông…
Có trách giận gì em không?
Sao anh lại lặng im như thế?
Một mùa đông em bắt đầu đi lễ
Với một người không phải là anh.
Thơ tình mùa đông tháng 12
Xem thêm: Stt chào tháng 12 và câu nói hay về tháng 12 ý nghĩa nhất
Viết cho tháng mười hai – Đặng Hà Thi
Một buổi sớm Đông về trên bậu cửa
Tháng Mười Hai lại ghé đến thật gần
Trên góc phố ai đó vừa nhóm lửa
Cơn mưa phùn buốt giá mỗi bàn chân
Ta gửi lại kỉ niệm buồn hiu hắt
Vệt thời gian khẽ níu tuổi xuân thì
Trong kí ức đọng bao điều vụn vặt
Tuổi qua rồi… đừng đong đếm làm chi
Rồi chợt nhớ những tháng ngày xưa cũ
Trào dâng lên theo từng đợt sóng lòng
Lời thương mến ai đã từng ấp ủ
Đến bây giờ… sao vẫn cứ long đong
Tạm biệt nhé… Tháng Chạp về bên ngõ
Câu thơ rơi, tiếng em hát phương nào
Bao thương mến ủ trong lồng ngực nhỏ
Đến bao giờ… tim mới hết hư hao?
Tháng 12 – Võ Thi
Bắt đầu vào nỗi nhớ Giáng Sinh
Chớ trách em đi lễ một mình
Phố xá đông vui như ngày hội
Treo đèn hoa kết mộng phù vinh
Bắt đầu nguyện ước với Ba Ngôi
Xin Chúa ban an lạc đến người
Con đã quen tháng ngày xa vắng
Nên chỉ cầu người ấy được vui
Mười hai tháng mười hai phiền muộn
Có nỗi sầu nao giống nỗi nào
Chủ nhật râm ran lời xưng tội
Tội tình con không đánh mà đau
Về đây quỳ dưới an nhiên Chúa
Nước mắt rơi trong cõi phụng thờ
Giáng sinh Chúa đến mang hi vọng
Con dám đâu nào mong cõi mơ
Mười hai tháng mười hai hiu quạnh
Lại Giáng Sinh về trên phố vui
Năm nay đốt lửa lùa đông lạnh
Mở party che bớt ngậm ngùi.
Tháng 12 ơi!
12 ơi mùa Đông đến rồi đó
Chiếc lá đầu tiên rớt lìa cành
Đông ơi sao về nhanh đến thế
Để cho làn tóc ướt hoen mi
12 ơi cải vàng tươi rực rỡ
Để cho màu nắng gắt đôi môi
Đông đến rồi đi vội vàng thế
Sao nỡ chia xa phút đợi chờ
12 ơi lạnh lắm lắm rồi nhé
Đừng để em lạnh lẽo một mình
Đón Giáng Sinh sang một năm nữa
Một mùa hạnh phúc, mùa an vui.
Tháng mười hai – Băng Nguyệt
Tháng mười hai quanh mình là tuyết
Trắng một trời xanh biếc mắt buồn em
Tình ngày nao sao người nỡ đành xem
Như bọt biển tan bay chiều gió bấc
Tháng mười hai những nỗi buồn không mất
Mà lại còn thêm cung bậc đớn đau
Nhìn tất cả chìm trong màu tang tóc
Những lạnh lùng khô khốc của con tim
Tháng mười hai nỗi nhớ cứ đêm đêm
Không hò hẹn vẫn êm đềm tìm đến
Em bây giờ như con thuyền lạc bến
Biết nơi nào để lại đến cùng nhau
Tháng mười hai ôi một tháng khát khao
Bên ai đó tình trao không nuối tiếc
Tháng mười hai của khoảng trời ly biệt
Tiễn đông hàn xuân mới đến tìm thôi!
Chào tháng mười hai – Hồng Khan
Tháng mười hai về tới
Đông lạnh lẽo mình ên
Không ai để bắt đền
Niềm cô đơn sầu tủi
Tháng mười hai phủ bụi
Kỷ niệm cũ nhạt nhoà
Xa cách mấy mùa hoa
Tình vùi chôn dĩ vãng
Tháng mười hai vệt sáng
Đã không rọi xuống trần
Để héo úa tuổi xuân
Vết chai sần cũng chịu
Tháng mười hai nũng nịu
Của làn gió vờn ru
Nỗi nhớ giăng sương mù
Ta ngu ngơ hoài niệm.
Thơ tình tháng mười hai – Trần Thanh Xuân
Anh à
Tháng mười hai về trước ngõ rồi anh
Gió bấc thổi trời hanh hao se sắt
Sương đầm vai, bàn tay gầy lạnh ngắt
Anh có về sưởi ấm hộ em không ?
Tháng mười hai chẳng đủ nắng để hong
Nhớ ướt mèm chông chênh buồn dễ sợ
Bàn chân nhỏ bước trượt nhầm vào nhớ
Em gồng mình đếm nhớ lọt qua tay
Thu theo anh quấn vội cả heo may
Cây đàn nhỏ gảy sầu lên câu hát
Trời tí tách trêu ngươi buông từng hạt
Em cuống cuồng gói ghém trả hư không
Cõi hư không anh bảo có diêu bông
Em vội tìm nhặt được tình nông nổi
Những xác lá nằm bơ vơ bên cội
Em gom về ủ mộng giấc mơ đông…
Anh ơi
Tháng mười hai má em bớt ửng hồng
Đông ỡm ờ xoa màu lên mắt tím
Chiều nghiêng đổ hoàng hôn mau tắt lịm
Anh hãy về cho em bớt chênh chao.
Tháng 12 – Yến Tân
Lạnh không em đã sang tháng 12
Nắng mong manh gió chòng chành vần vũ
Miền bắc lạnh bởi đang mùa chuyển gió
Không có em… nỗi nhớ đến nao lòng
Tháng 12 rồi nơi em có rét không
Có nhớ anh nhiều như anh đã nhớ?
Dòng thời gian buồn trôi hoài lặng lẽ
Anh một mình cứ dang dở mấy vần thơ
Tháng 12 cây trút lá ngẩn ngơ
Ủ mầm biếc chờ mùa xuân thay lá
Cũng như mình ủ trong lòng nỗi nhớ
Để gặp nhau mình trao cả tình yêu.
Tháng mười hai – tháng cuối năm – Nguyễn Nhơn
Sắp hết năm rồi đó em ơi
Tháng mười hai chưa cười đã tối
Việc còn nhiều, mọi người thúc hối
Muốn xong thì tối phải làm thêm
Tháng mười hai rồi đó nhé em
Cố gắng lên mới xong hết việc
Cuối đông rồi sao mưa da diết
Khi chiều về, lúc lại nửa đêm
Tháng mười hai rồi đó nhé em
Lúa đồng trên đang mùa gặt hái
Em có nghe rộn ràng tiếng máy
Lúa chuyển về đầy ấp khoảng sân
Tháng mười hai đông cũng sắp tàn
Quà giáng sinh rộn ràng khắp phố
Thông Noel vàng, xanh, tím, đỏ…
Hết đông này ta lại đón xuân.
Tháng mười hai yêu thương – Trịnh Thanh Hằng
Đông nhẹ đến đan cài cơn gió bấc
Cánh môi hồng trong tê tái run run
Nép vào đêm lạnh lẽo chút mưa phùn
Em bé nhỏ trong vòng tay khao khát
Thu đã xa phải chăng cơn gió mát
Chỉ còn là những hoài niệm mà thôi
Khẽ khàng rơi chiếc lá cuối bên đời
Chiều bỗng tím như chưa bao giờ tím
Tháng mười hai rét cắt da ngọt lịm
Thương rất nhiều em mình hạc sương mai
Nắm tay nhau đi cả đoạn đời dài
Chợt bừng tỉnh hóa ra là quá ngắn
Tháng mười hai mặt trời không muốn lặn
Đêm rất dài ngày lại ngắn tày gang
Cho cơn say chẳng tỉnh giấc nồng nàn
Vầng dương sáng trộm nhìn qua khe cửa
Tháng mười hai anh sẽ về thắp lửa
Nguyện một đời sưởi ấm trái tim em
Năm cũ qua ta đóng cửa khép rèm
Dồn nhựa sống đón chào năm mới đến
Ngủ ngon nhé thuyền sẽ không rời bến
Mãi đong đầy như con nước ngoài khơi
Ở ngoài kia dẫu mưa gió tơi bời
Anh mãi nguyện lửa hồng xua băng giá.
Tháng 12 đã về rồi em – Trịnh Thanh Hằng
Tháng Mười hai đã về rồi em
Cơn gió lạnh suốt đêm xào xạc
Cơn mưa chiều rì rào chưa ngớt
Tiếng chim đàn về tổ ríu ran
Tháng Mười hai hối hả qua năm
Bao công việc còn đang bề bộn
Người đi xa nhớ về mái ấm
Lòng xuyến xao năm mới đoàn viên
Tháng Mười hai thắp sáng Đức Tin
Thông Noel xanh niềm hy vọng
Giữa đông giá vẫn đầy sức sống
Chúa ban cho hạnh phúc trần gian
Tháng Mười hai chớm nụ mai vàng
Đào chịu rét để ra hoa sớm
Cánh ruộng mạ lên xanh mơn mởn
Nước sông về đổ ải đồng chiêm
Tháng Mười hai đã về rồi em
Đất và người sắp lên tuổi mới
Cuộc sống sẽ vào mùa hoa trái
Anh và em thêm một mùa xuân!
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12 – Phạm Ngọc Giao
Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12
Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12
Xem thêm:
- 60+ thơ mùa đông hay, câu nói về mùa đông buồn cô đơn lạnh lẽo
- Cap hay về mùa đông, stt về màu đông hài hước ý nghĩa nhất
- 100+ Hình nền, ảnh mùa đông đẹp full HD cho máy tính, điện thoại
Những bài thơ tình mùa đông ngắn hay nhất, đượm buồn nhưng lãng mạn đã chạm đến trái tim bạn chứ? Giữa những ngày lạnh giá, hãy để những vần thơ ấm áp này sưởi ấm tâm hồn, mang lại chút thi vị cho cuộc sống. Đừng quên chia sẻ để lan tỏa cảm xúc yêu thương đến mọi người nhé!