Tháng 10 – tháng của những cơn gió thu lành lạnh, của lá vàng rơi và những kỷ niệm lãng mạn. Những vần thơ tháng 10 mang theo chút buồn man mác, hòa quyện với sự dịu dàng, sâu lắng của thời gian. Hãy cùng chuyên mục thơ của VANHOADOISONG khám phá những bài thơ hay nhất chào đón tháng 10 đầy cảm xúc.
Thơ tháng 10 hay và cảm xúc nhất
Xem thêm: Stt tháng 10, câu nói hay về tháng 10 yêu thương hay, ý nghĩa
Tháng 10 về – Phú Sĩ
Tháng mười về ai đó nhớ thương ai
Nhớ lối xưa con nắng vẫn trải dài
Tiễn thu cuối heo may buồn hoang dại
Nắng có còn trong tê tái đông sang
Tháng mười về có kẻ bước sang ngang
Để phố cũ nay lỡ làng duyên nợ
Hương hoa sữa đợi chờ ai xa vắng
Nhớ thương gì trong lặng lẽ mùa đông
Tháng mười về anh có đợi có mong
Nơi phương ấy biển rì rào tiếng sóng
Anh có thấy trong dạt dào gió lộng
Có tình em bến mộng đợi bóng thuyền
Tháng mười về ôn lại chuyện hàn huyên
Có kẻ vu vơ thả hồn bay xao xuyến
Có kẻ lặng thầm trong chuỗi buồn kỷ niệm
Duy chỉ còn ta ngồi đếm chuyến xe đời
Tháng mười về ai đó thả hồn rơi
Rồi thao thức đêm trôi dòng thơ mới
Rạo rực thế tình thơ ai còn đợi
Ta trao nhau ấm mãi khúc tình nồng.
Cảm xúc tháng 10 – Đinh Đào
Tháng mười ơi! Chầm chậm một chút thôi
Để thu kịp trở mình khi gió lạnh
Để chút nắng sải mình trong chiều nhẹ
Để em tìm miền ký ức đầy vơi…
Tháng mười ơi! Đi qua những khung trời
Còn thấy ấm của nồng nàn hương bưởi
Thu chưa qua sao lòng buồn vời vợi
Tại tháng mười hay tại bởi lòng tôi?
Tháng mười ơi! Mang nỗi nhớ đầy vơi
Chở tôi đến những khung trời dịu vợi
Anh xa xôi lòng nấu nung không mỏi
Đợi tháng mười gom tâm sự về thôi!!!
Tháng mười ơi! Chắt chiu lại cho tôi
Tình ai đó đã buông lời thề hẹn
Mong manh quá nếu đò không cập bến
Trách làm chi… Ai bảo… hẹn tháng mười.
Tháng 10 – Liên Phạm
Tháng mười tràn ngập ước mơ
Tháng mười say những vần thơ ngọt ngào!
Tháng mười lưu luyến gửi trao
Tháng mười ta thấy dạt dào mến thương!
Tháng mười lòng thấy vấn vương
Tháng mười ấp ủ tim hường xuyến xao…
Tháng mười lộng lẫy đón chào
Tháng mười hẹn ước, ta trao duyên nồng
Tháng mười tháng của ước mong
Tháng mười môi đỏ, má hồng nao nao
Ngày hai mươi được đón chào
Ngày của phụ nữ, dạt dào sắc hoa
Đất trời vang khúc hoan ca
Hoà chung bản nhạc, chan hòa lời yêu!
Tháng mười lộng lẫy yêu kiều
Bạn, Tôi thề hẹn những điều thân thương
Nghĩa tình sâu nặng, vấn vương
Nụ hồng e ấp, toả hương nồng nàn!
Ru lại tháng 10 – Hồng Anh
Tháng mười da diết lên khơi
Lập đông tình cũng ngủ vùi nhớ quên
Tôi hoài tìm lại cái tên
Nghe đau đáu cũ bật lên tiếng buồn
Gửi sầu theo gió ngàn phương
Mây qua đỉnh nhớ cõng thương dãi dầu
Tơ trời giăng sợi mưa mau
Trang thơ tôi viết ướt nhàu đường xa
Chào tháng 10 – Bằng Lăng Tím
Tháng 10 về se chút lạnh heo may
Gió hờ hững nàng mây buồn giận dỗi
Nắng cũng nhạt cho lòng thêm bối rối
Cuối con đường em đợi bóng người thương
Tháng 10 về tia nắng cuối còn vương
Hoa sữa rụng thoảng hương bay trong gió
Lá rơi nhẹ trải thảm vàng lối nhỏ
Kỷ niệm buồn ngày đó vẫn còn đây
Tháng 10 thu bao nỗi nhớ dâng đầy
Hoa tím nở ngất ngây chiều cuối Hạ
Tim thắp lửa bao năm em thầm đã
Trao cho anh với tất cả yêu thương
Tháng 10 về trên lá đọng giọt sương
Lan dịu ngọt thoảng hương nồng thơm ngát
Ru điệu khúc mùa thu tình dào dạt
Về nhé anh nghe khúc hát giao mùa.
Em có về Hà Nội tháng 10 không? – Vũ Hùng
Xem thêm: 30 bài thơ về Hà Nội mùa thu hay, thơ về mùa thu Hà Nội lãng mạn
Em có về Hà Nội tháng mười không?
Để cùng tôi đón mùa đông trở lại
Đón cơn gió thổi rát chiều hoang hoải
Ngắm phố cổ trầm buồn, hát mãi điệu ầu ơ
Em có về đan áo ấm cho thơ
Giữa buổi sáng tinh mơ đầy sương lạnh
Hàng liễu thắm cong môi, cười đỏng đảnh
Áng mây hồng vỡ từng mảnh trên cao
Em có về nghe lá rụng lao xao
Cho nỗi nhớ nôn nao trong lồng ngực
Khóm cúc trắng vừa nở hoa thơm phức
Như khẽ khàng đánh thức những yêu thương
Em có về nhặt nhạnh chút dư hương
Còn phảng phất, vấn vương nơi quán vắng
Ly cà phê ngất ngây từng giọt đắng
Phía cuối trời, con nắng ngủ thật say
Em có về nghe tình trượt qua tay
Ký ức tháng 10 – Nguyễn Đình Huân
Anh về đây tìm ký ức tháng 10.
Những kỷ niệm thuở hai mươi ngày ấy.
Khi tuổi em mới vừa tròn mười bảy.
Gặp nhau lén nhìn đã thấy xốn xang.
Anh mới hai mươi mạnh khoẻ nhất làng.
Em cô bé xinh dịu dàng nhất xóm.
Cuối tháng 10 tình đôi ta vừa chớm.
Trên đồng làng mình hôm sớm bên nhau.
Gặt lúa xong mình xới đất trồng rau.
Ta cùng hẹn mùa đông sau sẽ cưới.
Nhưng sang xuân khi vào mùa hoa bưởi.
Anh đã lên đường lúc cuối tháng ba.
Hẹn ngày trở về khi cải nở hoa.
Dẫn mẹ anh sang bên nhà xin phép.
Cho hai đứa mình bên nhau trọn kiếp.
Đám cưới rộn ràng tấm thiệp hồng tươi.
Ngày về quê chưa kịp nở nụ cười.
Nhận được tin em theo người xa xứ.
Kỷ niệm xưa đã trôi về quá khứ.
Sao nỗi buồn anh còn giữ trong tim.
Tháng mười yêu thương – Xuân Huy
Tháng Mười ngang trời bằng vạt nắng
Vắt mênh mông lên đôi mắt biết cười
Vui nhiều nhé cho những ngày chưa đến
Đẹp hơn nhiều những thứ đã phai phôi!
Tháng mười đến, sen cũng đã rụng rơi
Cái rét mới gọi đất trời chớm lạnh
Em rục rịch khoác lên mình súng sính
Chiếc áo màu len hồng tím yêu thương
Tháng mười về, thu còn chút vấn vương
Hoa cúc nở muộn màng e ấp
Trăng cũng buồn, hình như màu bàng bạc
Nhường cho Hồng thắm cả bờ môi
Tháng mười đã về đó em ơi
Mùa hạnh phúc cho đàn chim xây tổ
Mùa chắp lối cho tình yêu còn giang dở
Vắt mênh mông lên đôi mắt biết cười!
Tạm Biệt Tháng 10 – Hồng Kim
Tạm xa nhé tháng mười thương nhớ
Chút nao lòng của lạnh chớm đông
Ráng chiều miên man sắc nắng hồng
Cúc họa mi nở bung sườn núi
Tháng mười ơi cho lòng ai bối rối
Thương thương hoài ánh mắt chờ trông
Ngoài khơi xa sóng biển mênh mông
Nỗi chờ mong khát khao cháy bỏng
Tháng mười xa chở vào khát vọng
Hạnh phúc về ước mộng đẹp tươi
Xa nhé tháng mười ơi… Thương nhớ
Xa để rồi lại mãi mãi bên nhau
Gửi lời chào cho em tháng 10 – Hư Vô
Chào em trong khúc mùa tháng 10
Bông xuân nở, tình ngọt ngào bao la
Cho anh, mái tóc dài êm đềm
Tôi lạc lõng, gió hát những khúc ca.
Chào nhau, hơi ấm trái tim mềm
Em là người, chia sẻ bao buồn vui
Phấn son nhấn nhô trên môi tròn
Áo chia cửa sổ, khắc khoải buồn ngủ.
Ơn em, tình yêu như bản nhạc
Tình mình, ngọt ngào giữa tháng mười
Lời tôi, đáp đền muôn trùng phôi pha
Môi em, một nửa hương thơm thu.
Duyên nợ, lưu luyến theo đêm dài
Cảm ơn em, kềm chân tôi chưa rời
Chào em, môi đỏ như hoa thu
Thơ tình, lòng tôi ngây ngất nồng.
Thơ mơ mộng tháng mười – Sa Sa
Chào tháng Mười, sắc vàng tinh khôi
Hương thu êm đềm, lòng hồn vương hương
Mắt người lấp lánh ánh vàng óng ả
Trên cành cây, nắng trải thả đồng bình minh
Tháng Mười mơ mộng, lòng vu vơ
Lời thơ lục bát, nhẹ nhàng trôi bình yên
Thu đến nửa chừng, hồn lững lờ
Đêm dài vắng bóng, nhớ mong điều gì?
Tháng Mười, đường phố rợp lá vàng
Cảm xúc lên cao, nhưng người điều nằm im
Lòng bỗng nhẹ, thấy hòa mình vào khung cảnh
Tháng Mười vu vơ, mộng mơ và diệu kỳ.
Chào em, tháng Mười đẹp – Liên Phạm
Chào em, yêu dấu, tháng Mười
Bước chân nhẹ nhàng, em ơi anh đến.
Ngọt ngào mơ mộng hiền lành
Những hẹn ước, chỉ còn đợi em thôi.
Tháng Mười, em đã về đây
Chim hót líu lo, mời gọi thiết tha.
Trên cành đua nhau rực rỡ
Hương thơm, em làm xôn xao vườn hoa.
Bình minh mềm mại, dịu dàng
Đám mây trôi bình yên, xa lạc lõng.
Gió em êm đềm, ân tình
Tình ta ru nhau, nồng nàn, thiết tha.
Tình cảm anh trao, đắm chìm
Chân thành, trọn vẹn, trong biển yêu thương.
Trái tim hồng, em trao anh
Cùng nhau dệt mộng, tình yêu ước mơ.
Tháng Mười, lời thơ ngọt ngào
Tháng Mười, mong chờ, hạnh phúc bình yên.
Tháng Mười, hạnh phúc tràn đầy
Tháng Mười, khúc ca, chào đón em nhé!
Thơ mùa thu trên phố – Toàn Tâm Hòa
Tháng mười tràn đầy bất ngờ
Mùa thu nhẹ nhàng như gió thoảng
Đường phố hối hả bước chân qua
Ánh dương vàng, nắng ấm lòng người
Dưới bóng cây lá bắt đầu rơi
Tháng mười hòa mình vào điệu nhảy
Mỗi cơn gió là nỗi nao lòng
Verses bỗng vang lên, hòa theo âm điệu
Tháng mười ngọt ngào, êm đềm
Chút mưa, chút nắng, tô điểm cảnh đẹp
Con đường mới đẹp như tranh vẽ
Tháng mười, ta đắm chìm trong yêu thương.
Thơ mến chào cô gái mùa thu – Hoàng Trọng Lợi
Chào em, cô gái tháng mười
Là ánh nắng ấm giữa thu rơi
Ngọn gió trang đài ru hồn tôi
Hòa mình lơ lửng trên vai em
Lá rụng tháng mười, hòa mình vào vàng ấm
Bên anh, em là ánh nắng trời
Nắng vàng, môi cười, lòng hòa mình
Những bước chân ngọt ngào, hoa cúc vàng trên đầu
Trên cao, tiếng hót của những chú chim
Chìm đắm trong tình yêu ngọt ngào
Nắng ấm, gió êm đềm, cùng nhau xây đắp hạnh phúc
Vấn vương, lời nói không cần lời
Thơ gọi thu – Hương Vang
Tháng mười đã bắt đầu rồi
Sương mờ bao phủ bước chân nhẹ nhàng
Ngọn gió heo may kèm theo hương thu
Thơ thẩn trong làn sương bay lơ lửng
Tháng mười ơi, đến rồi êm đềm
Hương thơm thoảng, đêm nhẹ nhàng trôi
Hương thu mơ màng, thoảng thoảng vị ngọt
Ngọn gió nhẹ nhàng thổi những thoáng hi vọng
Tháng mười ơi, đêm trở nên mơ mộng
Thu vẫn giữ mãi hương nồng trong không gian
Tháng mười, hãy để tâm hồn bay bổng
Chinh phục những giấc mơ, khám phá những yêu thương.
Thơ về tháng 10 mùa thu lãng mạn
Xem thêm:
- 300+ stt mùa thu hay nhất, cap mùa thu lãng mạn, tâm trạng
- 90+ câu nói hay về mùa thu buồn xúc động đến nao lòng
Bâng khuâng một chiều thu tháng mười – Nguyễn Hồng
Em thấy không tháng mười đã đến rồi
Thu chín nồng nàn ngập tràn con phố nhỏ
Hoa sữa ngọt ngào ngấm trong từng hơi thở
Đóa cúc vàng rạng rỡ dưới nắng thu
Một chút thôi heo may nhẹ đầu mùa
Se se lạnh bờ vai em nhỏ bé
Má ửng hồng tóc vờn bay thật nhẹ
Thảm lá vàng xao xác bước em qua
Vẫn thăm thẳm màu xanh biếc mặn mà
Trời thu rộng cho tình em thêm thắm
Bản dương cầm em chơi trong chiều vắng
Thêm mượt mà giai điệu lắng đầy vơi
Tháng mười về lưu luyến quá thu ơi
Cây trút lá hoàng hôn rơi nhạt nắng
Bâng khuâng nhớ về một thời xa lắm
Lắng đọng hoài hơi ấm một bàn tay…
Chiều tháng 10 – Thanh Hùng
Người có biết không cây bàng đang đỏ lá
Sao để tháng mười rỉ rả giọt mưa ngâu
Cho lòng gợn buồn không biết tại vì đâu
Hay tại nỗi nhớ hằn sâu trên khoé mắt
Mùa đã dần cũ càng xa ngày gặp mặt
Người có nhớ chăng thường dỗi bắt ta đền
Cứ nũng nịu hoài tháng mười phải buồn tênh
Cho chiều gió lộng lá bồng bềnh trôi lạc
Mưa như hờn giận rơi ngoài sân lác đác
Người ở Sài Gòn cứ man mác buồn hiu
Có xa lắm đâu sao lại nhớ thật nhiều
Miền quê xa đó có thấy chiều vàng võ
Mùa về gần cuối lá vàng rơi đầy ngõ
Công viên thưa người mỏi mắt đứng chờ ai
Đã tháng mười rồi thu cũng sắp mờ phai
Sao người không đến mà hẹn hoài khi khác
Mùa thu gần cuối gió từng cơn xào xạc
Sương mờ giăng giăng mà tan tác cõi lòng
Người ở Sài Gòn vẫn còn đứng đợi mong
Nhắn người xưa hỡi còn nhớ không ngày ấy.
Thu tháng 10 – Bằng Lăng Tím
Tháng 10 trở gió heo may
Cánh hoa sữa rụng xòe tay hứng đầy
Nắng hồng ửng nhẹ chân mây
Lá vàng xào xạc rơi đầy lối đi
Tháng 10 theo cánh thiên di
Nhớ ai thao thức thầm thì lời thương
Vầng trăng lơ lửng đêm trường
Bên hiên quỳnh nở tỏa hương ngạt ngào
Tháng 10 hạnh phúc ta trao
Lúa mùa chín rộ quyện vào hương Thu
Vẳng trong đám lá chim gù
Cỏ hoa rạng rỡ sương mù nhẹ giăng
Tháng 10 ẩn hiện sao băng
Trời cao đôi cánh chim bằng chao nghiêng
Nàng Thu xinh xắn dịu hiền
Trao nhau tất cả một miền dấu yêu.
Nỗi nhớ tháng 10 – Chiều Tím
Tháng Mười đẹp không Anh
Lá trên cành xào xạc
Heo may buồn man mác
Ngơ ngẩn vạt nắng chiều!
Tí tách giọt men yêu
Dáng mỹ miều chờ đợi
Nỗi nhớ xanh vời vợi
Chấp chới buổi giao mùa!
Chẳng sống kiếp được thua
Gió vẫn đùa nghiêng ngả
Mộng mơ, kiêu sa quá
Mây lướt lả hờn ghen!
Giã biệt nẻo bon chen
Chong đèn em ngồi viết
Thu ơi, đừng ly biệt
Da diết gọi đông về!
Dặn tháng mười – Hồng Giang
Tháng mười rồi thu đã bớt mong manh
Cơn gió lạnh chòng chành đêm gượng gạo
Dấu yêu à hãy nghe lời anh bảo
Nhớ ra đường mặc thêm áo nghe em
Tháng mười rồi nỗi nhớ vẫn bon chen
Vương từng hạt lấn chèn trong giá lạnh
Phút giao mùa đất trời như đặc quánh
Nửa vần thơ sóng sánh ngóng người xa
Tháng mười rồi thu đã sắp đi qua
Đêm đông đến nhạt nhoà câu thề hẹn
Chùm hoa Sữa giấu nỗi buồn len lén
Sợ thu tàn ứ nghẹn chẳng mùi hương
Tháng mười rồi nơi ấy có còn thương
Gió sắt se cả con đường xưa cũ
Cafe đắng uống vào thêm mất ngủ
Bản nhạc sầu nhắn nhủ nỗi cô đơn
Tháng mười rồi xa cách bỗng dài hơn
Hình bóng ai…
Chập chờn…
Trong nỗi nhớ!
Tháng mười rồi – Thanh Hùng
Tháng mười rồi đã chớm bước vào đông
Thu đi vội để mênh mông ngọn gió
Nắng đã nhạt chân trời mây tím đỏ
Lá vẫn rơi ở đâu đó lạnh dần
Tháng mười rồi thêm một chút phân vân
Chiều xuống thấp ta ngại ngần để nhớ
Một mùa cưới màu áo hoa rực rỡ
Những cơn mưa còn bỡ ngỡ giao mùa
Tháng mười rồi thêm một chút già nua
Năm sắp hết bởi gió lùa se lạnh
Cho ngày mới mặt trời còn đỏng đảnh
Hay ngủ quên làm ánh sáng luôn mờ
Tháng mười rồi trời mắc những cung tơ
Cho sương đọng hững hờ trên kẽ lá
Những buổi sáng thấy dường như xa lạ
Khoác áo thêm bởi vì đã lạnh dần
Tháng mười rồi thêm một chút bâng khuâng
Mùa đông đến lòng lâng lâng khó tả
Chút hoài niệm cho thu đi vội vã
Để hoàng hôn từng chiếc lá se buồn.
Cảm xúc tháng mười – Bằng Lăng Tím
Tháng mười về rồi anh ạ
Con đường lá trút nhiều thêm
Họa mi cúc nở cánh mềm
Sương đêm ngọt ngào dành tặng
Tháng mười vàng ươm hạt nắng
Cò trắng gọi đàn bên sông
Thoảng hương lúa chín trên đồng
Mênh mông ráng chiều tím ngắt
Tháng mười cuối Thu góp nhặt
Chiu chắt giọt nồng yêu thương
Đôi ta hẹn ước chung đường
Vấn vương nhớ hoài trong dạ
Tháng mười trời cao xanh quá
Khắp ngả heo may lạnh về
Cỏ may níu bước triền đê
Lời thề đợi anh nguyện giữ.
Tháng mười – Toàn Tâm Hòa
Bước qua tháng Mười rón rén
Mùa Thu vương chút buồn phiền
Lẽ nào ta quên lời hẹn
Nên trời đất bỗng nghiêng nghiêng!
Ta ngồi bên hiên trầm mặc
Lặng nhìn chiếc lá lắt lay
Trong cõi lòng đầy dằn vặt
Để Thu bất chợt hao gầy
Tháng mười với đầy tâm trạng
Nhớ quên, quên nhớ điều gì
Ký ức đã từng uống cạn
Sao giờ khơi dậy mà chi
Thời gian đôi khi hờ hững
Cứ trôi một cách vô tình
Vết đau đã thành di chứng
Tháng mười cảm xúc chênh vênh!
Đây bài thơ tình ngày ấy
Phủ nhiều vết ố thời gian
Tháng mười ta về chẳng thấy
Mênh mông nỗi nhớ ngập tràn!
Tháng 10 dịu dàng – Phú Sĩ
Tháng 10 về đưa tiễn lá vàng qua
Mang nỗi buồn bâng khuâng trên phiến lá
Mùa ngập ngừng sắt se tia nắng ngả
Gợi nỗi niềm miền thương nhớ chưa xa
háng 10 về lắng lại những chắt chiu
Miền tuổi thơ trên cánh diều bay bổng
Mục đồng ngả trên lưng trâu nhẵn bóng
Nụ đầu đời ngọt ngào lắm người ơi!
Tháng 10 về mang nỗi nhớ chơi vơi
Người lãng quên trên lối về vắng lạnh
Thèm chút vị tách trà xanh tỏa khói
Ta mở lòng dịu dàng đón mùa rơi
Tạm biệt chiều trên góc phố ngẩn ngơ
Người tiễn thu mơn man trong tâm tưởng
Hoa mỏng mảnh luyến lưu cùng nắng sớm
Thoáng nỗi buồn chưa ai nỡ đặt tên.
Sáng chủ nhật tháng mười – Hồng Giang
Sáng chủ nhật tháng mười se se lạnh
Ở nơi nào có cô quạnh không em
Có nhớ nhung và có thấy khát thèm
Bờ vai ấm cho em làm chỗ dựa
Cuối thu rồi nắng đậu ngoài khung cửa
Gió dỗi hờn chùm hoa Sữa tỏa hương
Cúc Họa Mi chờ ai đó vấn vương
E ấp nấp ven đường nghiêng bóng lá
Sáng chủ nhật phố quen mà xa lạ
Bởi không em tất cả cũng u hoài
Anh đi tìm đâu đó bóng hình ai
Mùa thu cũ đan cài vào nỗi nhớ
Phải chăng em chúng mình không duyên nợ
Nên trọn đời trăn trở ngóng trông nhau
Có lúc nào lòng em chợt nhói đau
Thấy nhung nhớ một màu xa xưa ấy
Sáng chủ nhật anh ngồi bên trang giấy
Viết thơ tình…
Mà bỗng thấy…
Nao nao!
Thương nhớ trong nỗi lòng tháng Mười – Hương Nam
Em yêu, tháng mười trở lại đây
Thu nồng, lá vàng nhẹ bay phai màu
Tiếng lá khô, êm đềm giữa đêm dài
Phòng trống, nỗi lòng nhấp nhô vô tận.
Tháng mười về, cây thay áo mới
Phố náo, tiếng cười cùng sân ga rộn
Cặp đôi, tình yêu như hoa đẹp tươi
Chỉ mình ta, buồn bã cô đơn khắc sâu.
Tháng mười đến, anh nói lòng ngất trời
Em biết, nhiệt huyết vẫn tràn đầy
Mong ước, bên em mắt đẹp ngần
Ái ân, hương sắc muôn phần ngọt ngào.
Tháng mười về, anh giữ lời thầm nhắc
Gì đó, khúc mắc còn chưa rõ ràng
Tình em, như ngày xưa ấm áp
Tháng mười đến, hồn anh chênh chao đắm say!
Bài thơ về tháng 10 yêu thương
Tháng 10 Yêu Thương – Tuyết Nga
Tháng mười tới vẹn tròn bao đôi lứa
Gửi hương yêu thắp lửa mộng lòng xinh
Theo gió thu quyện thắm dạ ân tình
Ly rượu chúc đôi hình chung một bóng
Tháng mười đến thu tàn trêu gió lộng
Gọi lòng say thả mộng mãi yêu thương
Tô điểm trang má thắm đượm môi hường
Cho hoa nở duyên hồng bao cô gái
Tháng mười đó hàn sương nhè nhẹ trải
Gợi đường mơ thắm mãi chữ tình ân
Pháo vu quy nô nức bến xa gần
Cho hạnh phúc ấm dần quanh ngõ xóm
Tháng 10 về – Sen Hồng
Anh biết không tháng 10 về rồi đấy
Thu vẫn còn nên em thấy già nua
Trời cũng dày rơi rớt những hạt mưa
Và không gian cũng như vừa se lạnh
Tháng 10 về mang tình yêu bất tận
Gom mây trời em gieo vần gửi thơ
Gửi cho anh một chút em ngóng chờ
Gửi cho anh trái tim khờ nung nấu
Tháng 10 về rụng rơi nhiều hoa sấu
Bóng hình anh như chưa dẫu phai mờ
Môi vẫn cười và run từng nhịp thở
Sóng xô bờ biển hát khúc tình ca
Tháng 10 về thêm tô đẹp tình ta
Dẫu yêu xa không nhạt nhòa đôi mắt
Hai trái tim nguyện tình yêu thắt chặt
Xin ông trời đừng bắt phải chia xa
Tháng 10 về cũng như những năm qua
Trời vẫn mưa phố xưa không gì khác
Tình em trao chẳng bao giờ đi lạc
Như nhạc lòng em đã khắc tên anh.
Thơ tình tháng 10 – Huỳnh Nhật Minh
Tôi bỏ lại một mùa thu cuối gió
Gửi mây xa biền biệt bóng chân trời
Em thuở ấy đi về quên dấu gót
Để tháng mười khóc con nắng lìa đôi
Tôi ngồi đây, ngóng nhìn bên cửa sổ
Đợi tháng mười rơi nhẹ xuống lòng sân
Những vạt nắng cong mềm như dải lụa
Lại ưu buồn như đôi mắt cố nhân
Tháng mười về, hương xưa rơi đầy áo
Hỏi tâm tư người xưa cũ đâu rồi?
Khói thuốc rớt gợi đôi niềm dư ảnh
Lòng chợt buồn như mới thoáng chia phôi
Tháng mười nay ghé về nhưng rất lạ
Không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều
Em có thấy tháng mười xanh xao quá?
Có ngập ngừng nhớ kẻ đã từng yêu?
Nghẹn ngào khó nói – Nguyễn Đình Huân
Tháng 10 về với bao điều tâm sự.
Tháng chín chia ly nhắn nhủ đôi lời.
Thu sắp tàn đưa tiễn lá vàng rơi.
Đông chưa tới lòng đầy vơi thương nhớ.
Muốn cùng em quay về ngày xưa đó.
Hai đứa mình đi trong gió heo may.
Bước chân trần trên cỏ tóc em bay.
Nhớ một thời mình đắm say như thế.
Tháng 10 đến hãy về đây em nhé.
Ta về thăm thời tuổi trẻ thân yêu.
Ngồi bên sông lắng nghe tiếng sáo diều.
Ngắm hoàng hôn khi bóng chiều loang tím.
Tay trong tay ta cùng ôn kỷ niệm.
Thuở học trò mình lưu luyến bên nhau.
Sao mãi không quên được mối duyên đầu.
Dù năm tháng cùng bể dâu thay đổi.
Anh đưa tay vuốt ve làn tóc rối.
Nụ hôn mặn nồng nóng hổi mình trao.
Anh về đây chỉ thấy sóng lao xao.
Không có em bỗng nghẹn ngào khó nói.
Tháng mười không em – Toàn Tâm Hòa
Tháng mười góc phố liêu xiêu
Nợ em chỉ một lời yêu chưa tròn
Thời gian lỗi nhịp tuần hoàn
Tháng mười em lại dỗi hờn bâng quơ
Nợ em thêm một câu thơ
Mà anh hứa tặng bất ngờ lại quên
Vô tư trong những buồn tênh
Mà anh còn nợ chưa đền được em
Cơn mưa bất chợt buông rèm
Heo may se lạnh anh thèm vòng tay
Môi hôn vội vã chưa đầy
Để chiều hờn dỗi quắt quay nhớ người
Đi qua góc phố tháng mười
Trong lòng thầm tiếc một thời ngu ngơ
Trên tay cầm những vần thơ
Mà anh dành tặng bây giờ… không em.
Khắc khoải tháng 10 – Võ Ngọc Cẩn
Tháng mười về vội vã
Mang theo gió heo may
Bầu trời xám màu mây
Từng giọt sầu rơi rụng
Tháng mười làm vỡ vụn
Những trái tim cô đơn
Mưa như dỗi như hờn
Khóc than từng chiếc lá
Trong lòng xao xuyến lạ
Thương lắm mùa thu ơi
Ta xa nhau trong đời
Đông hắt hiu gió lạnh
Ngõ hồn nghe hiu quạnh
Chiều ướt sũng màn mưa
Chiếc lá buồn đu đưa
Chiều tháng mười khắc khoải.
Thương quá tháng 10 – Minh Ngọc
Thu sắp đi rồi mưa ngang qua ngõ
Mây thẫn thờ làm ngọn gió riêng mang
Tháng 10 ơi! Ta cũng buồn thiệt đó
Nhớ đến ai ôm gối nhỏ mơ màng!
Liệu có phải đông sắp sang không nhỉ
Mà lòng mình luôn suy nghĩ về ai
Tiếng xạc xào của lá rơi thủ thỉ
Nên con tim trỗi dậy ký ức hoài.
Dẫu đã biết một ngày mai vẫn thế
Thu đi rồi đông chẳng thể không qua
Nhưng nhìn cây mắt vẫn buồn rơi lệ
Bởi tình này đâu có dễ phôi pha!
Giấc mơ tháng 10 – Võ Sơn Lâm
Tháng 10 ơi xin gửi những hồn thơ
Đưa giấc mơ em về nơi thương nhớ
Ở phương xa bao điều anh trăn trở
Cuối thu rồi bỡ ngỡ phút chờ trông
Trầu đang xanh hỡi em có biết không
Em đứng số lấy chồng năm nay đó
Ba Mẹ anh chẳng thấy sang chạm ngõ
Để em buồn vò võ mãi đợi mong
Duyên không hợp chắc phận số long đong
Thôi em nhé đừng đem lòng yêu nữa
Bởi hai ta không chung nơi điểm tựa
Vắng anh rồi em lựa bước mà đi
Níu kéo nhau chẳng mang lại được gì
Khi cuộc sống cứ nằm lì không thoát
Rồi yêu thương cũng dần như phai nhạt
Chút giận hờn lên chồng bát đang xô
Tháng 10 ơi… ta gửi chút mơ hồ…
Bao khát vọng đang mơ mùa đông đến!
Là cô gái tháng 10 – Bằng Lăng Tím
Mẹ sinh em một ngày giữa tháng 10
Bầu sữa ngọt à ơi câu Mẹ hát
Thoảng hương lúa trên đồng thơm ngào ngạt
Cánh cò chiều bát ngát cõng hoàng hôn
Sông uốn quanh con sóng vỗ dập dồn
Mẹ vất vả sớm hôm cùng mưa nắng
Oằn lưng gánh đôi vai gầy trĩu nặng
Thương Mẹ nhiều năm tháng tóc bạc phai
Tuổi thơ em đã qua tháng ngày dài
Chân vững bước đường tương lai rộng mở
Xa mấy nẻo trong tim hoài luôn nhớ
Mái tranh nghèo trước ngõ mấy hàng cau
Nắng mùa Thu vàng óng sắc muôn màu
Nhớ quê Mẹ nơi chôn rau cắt rốn
Gác tất cả công việc đang bề bộn
Về quê hương bay bổng cánh chim chiều
Đất Thái Bình quê Mẹ mãi thêm yêu
Lưng trời mộng cánh diều chao cùng gió
Cổng làng cũ còn nguyên cây gạo đỏ
Những đêm trăng sáng tỏ hát hội đình
Em, tháng 10 cô gái nhỏ tươi xinh.
Mưa tháng 10 gửi lại cho anh – Ý Lê Ngọc
Em về khép chặt cổng vườn xưa
Trả lại cho anh tiếng yêu thừa
Dừng thôi nhung nhớ và mong đợi
Quên dần kỷ niệm tháng mười mưa
Em trả anh về với mộng mơ
Quên nơi thật xa có em chờ
Muộn phiền đâu dám vươn vai áo
Đành rồi cố giữ sẽ thêm đau
Em trả cho anh lửa đam mê
Cảm hứng từ anh thơ quay về
Xóa hết dùm em miền ký ức
Tháng mười mưa đổ ướt trang thơ
Em trả anh cùng những vần thơ
Ngộ nhận cho em đến bây giờ
Từ mai xa nhé… thành xa lạ
Tim buồn tan rã cuối chiều mưa
Thơ tình tháng mười – Thanh Mai
Rét nhớ mùa tháng Mười chưa về kịp
Mặc mưa rơi nước ngập lối phố phường
Sài Gòn chiều ta chợt nhớ quê hương
Nơi xóm nhỏ ven sông mùa mưa lũ
Chỉ ngày mùa mới được ngày ba bữa
Gạo mới thơm canh khế quyện hương mùa
Chiều nay buồn bên quán vắng ngắm mưa
Thương nhớ mẹ xưa còng lưng cày cấy
Nay đất mùa đồng ruộng vang tiếng máy
Vẫn nhớ tháng Mười mưa lũ nước giăng
Tách cà phê thi thoảng giọt nâu vàng
Như giọt đắng nước mắt bao người mẹ
Ngẫm cơ cực lệ hai hàng giàn giụa
Khi thương cha đội sấm chớp trên đồng
Nuôi các con năm tháng ròng phổ thông
Lại thêm nữa mấy năm nghề kiếm sống
Nơi “Hòn ngọc viễn đông” con từng sống
Cùng mọi người giữa đô thị phồn hoa
Quên được sao tháng Mười ở quê nhà
Bao vị đắng người thân mình nếm trải
Đèn phố đêm tím xanh hồng nhấp nháy
Ta nhớ ai trong ngõ nhỏ hương mùa
Quảy rơm vàng hoàng hôn đổ cơn mưa
Để phố đêm tháng Mười lòng chợt nhớ
Lục bát chào tháng 10 – Vân Nguyễn
Mến chào nhau nhé tháng 10
Bằng đôi má thắm nụ cười chúm xinh
Môi hồng tỏa sáng lung linh
Câu thương thề hẹn đậm tình dành anh
Tháng 10 em chọn màu xanh
Với nhiều mộng ước chân thành gửi trao
Mang theo cả những ngọt ngào
Yêu thương nồng thắm biết bao ân tình
Dịu dàng ra phố một mình
Chợt như còn đó bóng hình chưa xa
Gió thu êm dịu chan hoà
Nhớ lời đã tỏ thiết tha nồng nàn.
Bao nhiêu tình cảm chứa chan
Trong lòng ấp ủ vô vàn niềm thương.
Gửi anh một trái tim hường
Mong đi chung một con đường ước mơ.
Em về ghép nốt vần thơ
Vẫn còn dang dở đợi chờ từng câu
Tháng 10 với những bắt đầu
Cùng nhau giữ nhé bền lâu hỡi người!
Thu tháng 10 – Mạc Phương
Em rất sợ cái cảm giác chơi vơi
Tận đáy lòng không còn nơi điểm tựa
Nắng cuối thu cũng dường như tàn úa
Chiếc lá vàng buồn bã cả trời thương
Tháng 10 về da diết nỗi vấn vương
Tim trống vắng bóng người thương thuở trước
Kỉ niệm yêu cũng trôi theo dòng nước
Vẫn có người thơ thẩn nhớ mùa ngâu
Cả ngày dài gió trốn biệt đi đâu?
Khoảng trống không tên sương mù vây bủa
Mây vẩn vơ đã lãng quên lời hứa
Để đông sang lành lạnh trái tim yêu
Ngắm bóng hồng đang sắp ngả về chiều
Nỗi sầu dâng ngập đường xưa lối cũ
Bước liêu xiêu quãng thời gian rêu phủ
Mắt rưng rưng dòng lệ trực lăn dài
Biết bao giờ mới đến được sớm mai
Cuối con đường nồng nàn mùi hoa sữa
Lưng trời yêu đớn đau thêm lần nữa
Bao giọt sầu vương kín cả mùa thu.
Tháng 10 nào cho em – Phú Sĩ
Tháng 10 nào xa xôi
Anh ngỏ lời yêu vội
Ngọt ngào câu tình lỗi
Anh bỏ lại bên đời
Tháng 10 ngày đêm trôi
Em chờ thu đưa lối
Có ngờ đâu nên nỗi
Thu vội vã đi rồi
Tháng 10 nào phôi pha
Ngày anh xa, xa mãi
Cánh đồng quê khắc khoải
Giọt nắng cũng phai màu
Tháng 10 về lao xao
Xót thương em ướt áo
Mưa chạnh lòng che giấu
Giọt buồn nào trong em
Tháng 10 gói nỗi niềm
Tình em trao nơi ấy
Anh có về tìm lại
Tháng 10 ngày ta yêu.
Tháng 10 yêu thương – Phú Sĩ
Tháng 10 dạt dào êm trôi
Bao người mênh mang đón đợi
Hoa vàng nở đầy trên lối
Ước mơ trong nắng chiều rơi
Tháng 10 người người chung đôi
Thênh thang đường yêu đến vội
Mưa rơi cũng dường muốn nói
Câu chuyện muôn đời yêu thương
Tháng 10 đong đầy muôn hương
Ngập đường sắc màu nhung nhớ
Nghe trong gió lồng hơi thở
Một trời đầy mộng với mơ
Tháng 10 có kẻ ngẩn ngơ
Ra vào với bao trăn trở
Biết rằng xa rồi muôn thuở
Sao tình cứ mãi vu vơ
Tháng 10 thêm đẹp tình thơ
Quê hương mùa vàng chín tới
Tung bay cánh diều phấp phới
Ươm tình duyên đẹp người ơi!
Se lạnh đầu đông – Ánh Nguyễn
Tháng 10 se lạnh vào đông
Giật mình tìm sợi nắng hồng trôi đâu
Mây trời chẳng thấy sắc màu
Nhạt nhòa sắc nắng xa nhau trốn tìm
Nặng lòng tự vấn con tim
Nắng kia trốn biệt quanh mình bấy lâu
Để ai nhung nhớ tương sầu
Gieo thêm cái lạnh ẩn sâu bên đời
Ước gì là nắng rạng ngời
Để cho hoa đẹp góc trời bình minh
Ngắm nhìn chú bướm thật xinh
Chập chờn uốn lượn phơi tình cùng hoa
Vào đông gió thổi la đà
Mơn man trên lá bay xà cùng mây
Rong chơi trong những tháng ngày
Đưa tay hứng giọt tình ngây đất trời
Hồn còn lơ lửng chơi vơi
Tìm trong cảm xúc đánh rơi đêm dài
Đông về se lạnh nhớ ai
Mà sao thả nhịp trên vai hỡi người.
Thơ tháng – Hương Vang
Tháng 10 về sương ướt lạnh hai vai
Ngày ngắn lại cho đêm dài chút nữa
Những tia nắng cũng lười không hé cửa
Gió heo may đang lựa lối vô phòng
Tháng 10 về rồi đó anh biết không?
Em lại chợt thấy lòng mình háo hức
Thơ em viết cũng bâng khuâng rạo rực
Khi nhìn về kí ức của thời gian
Tháng 10 rồi thu đang bước sang ngang
Nhìn khắp phố hai hàng cây dần trụi
Những chiếc lá đang từng giờ lầm lũi
Lìa xa cành thay áo mới xinh tươi
Tháng 10 về nắng cũng chẳng chịu cười
Như thấu hiểu lòng người đang tiếc nuối
Tuổi xuân sắc những nếp nhăn đang đuổi
Bóng chiều tà thu cuối bước sang đông!
Hà Nội tháng 10 – Anh Tài Phạm
Một sớm thu nắng nhuộm vàng mái phố
Hoa sữa thơm nồng ngõ nhỏ thân quen
Trong lòng ta vang khúc nhạc dịu êm
Vui hân hoan đón tháng 10 vừa đến.
Tháp Rùa thiêng soi bóng hồ Hoàn Kiếm
Chiếc cầu son ngưng tụ ánh hào quang
Hàng cổ thụ lá đã chuyển sắc vàng
Khoe vẻ đẹp cùng Đài Nghiên, Tháp Bút.
Bàn chân ta bỗng ngẩn ngơ dừng bước
Bên gốc Lộc Vừng chín nhánh cội già
Những tràng pháo treo la đà cao, thấp
Đường ven hồ đỏ rực những cánh hoa.
Liễu rủ buông mái tóc bay xa xa
Nghiêng soi bóng mặt hồ xanh Lục Thủy
Làn gió thu nhẹ nhàng lay cành lá
Ta nghe lòng rộn rã những niềm vui.
Đi bên nhau khuôn mặt em rạng ngời
Bao kỷ niệm ùa về từ quá khứ
Em trở lại thành một nàng thiếu nữ
Thật dịu dàng, duyên dáng của Thủ đô.
Đã qua rồi một mùa ngâu âm u
Cả khung trời xanh trong cao vời vợi
Thân yêu lắm những sắc màu Hà Nội
Tháng 10 về rạng rỡ một mùa thu.
Tháng 10 rồi mình cưới em nhé – Hòa Hoàng
Tháng 10 về anh vẫn thấy cô liêu
Hay lại nhớ những buổi chiều đơn lẻ
Bóng một người trong tim anh lặng lẽ
Như bức hình ai vẽ cảnh đêm đông
Tháng 10 rồi sao lòng anh thấy trống
Vẫn cô đơn như sông vắng con thuyền
Nhìn đôi bờ lơi có một tình yêu
Rồi hẹn ước bao điều còn mới lại
Tháng 10 ơi người thương còn xa mãi
Đừng đợi nữa con gái chẳng còn xuân
Anh là trai theo luật xương phong trần
Đời kiếp bạc như quân hình không số
Tháng 10 rồi yêu anh, em không sợ
Thì mình cưới cho hết nợ duyên xưa.
Tháng 10 Nhớ – Trang Giang
Khói không vương mà khoé mắt em cay
Rượu chẳng uống mà lòng say chất ngất
Những dấu yêu cũng theo mùa đi mất
Nỗi nhớ người. Em biết cất vào đâu
Áo rách rồi đem chỉ ra khâu
Con tim vỡ mất bao lâu để vá
Gió lồng lộng giật tung từng đám lá
Phố ngậm ngùi! Sỏi đá khóc rưng rưng
Viết cho ngày tháng 10 – Nguyễn Thắm
Tháng mười về anh có thấy gì không
Heo may lạnh, chớm Đông rồi thì phải
Gió xa đưa thoảng hương mùi lúa mới
Lại rộn ràng một vụ mùa bội thu
Tháng mười về nghe vội khúc hát ru
Tiếng ầu ơ sao lòng bao khác lạ
Tuổi thơ xưa ùa về như dòng thác
Thấy bao nhiêu lưu luyến ẩn trong lòng
Tháng mười về sao vẫn cứ mưa ròng
Để hồn ai ướt đẫm xưa một mảng
Thời gian qua chợt nghe lòng hốt hoảng
Tuổi thanh xuân ta đã vuột mất rồi
Tháng 10 – Vũ Ngọc Bình
Tháng 10 về em có thấy không?
Nắng vàng dịu trên từng góc phố
Hoa sữa thơm đến từng con ngõ nhỏ
Đón tiết trời se lạnh cuối mùa thu
Tháng 10 về sáng có lúc âm u
Trưa nắng hửng trên hàng cây tỏa bóng
Con phố quen nơi bàn chân bước nhẹ
Em vẫn đi về trong cái nắng chiều thu
Tháng 10 về em nhớ mặc thêm Len
Tránh cái lạnh đầu mùa vào buổi sáng
Trưa nắng đỏ khô hanh bờ môi nhỏ
Bóng chiều tà sương xuống ướt vai em
Tháng 10 về em có biết không
Anh vẫn đợi trên từng con phố
Tiết trời thu nắng vàng trên ngọn cỏ
Áo trắng học trò một thuở thân thương
Thơ mùa thu tình yêu – Huỳnh Minh Nhật
Tháng mười, mưa bắt đầu rơi nhè nhẹ
Mùa đông về, thu chìm vào biệt li
Cánh hoa đào rụng, gió mát lay động
Chia tay giữa dòng đời êm đềm…
Tháng mười đến, bên cạnh những hạt mưa
Trời bạc màu, lá phai vàng bên cửa
Con đường buồn gió lạnh ngất ngưởng
Nỗi nhớ rơi như lá thu bồng.
Tháng mười về, bóng mây trắng bồng bềnh
Lưu luyến buồn, phố quen gió lạnh thấu
Nụ cười xưa, bâng khuâng tìm đâu đây?
Bước chân mong, mơ về mùa thu ngọt.
Tháng mười trôi, khói thuốc khuất xa
Khung cửa hiên, gió đưa bên kia sân
Góc phố vắng, đèn vàng nghiêng mặt đất
Nỗi lòng anh, nắng vàng lang thang…
Thu về rồi, ánh đèn mờ dịu dàng
Những câu thơ, nhắc nhở chuyện xưa
Mùa thu này, bên em anh trở về
Chiều buông xuống, nắng vàng ôm ấp.
Bản thơ gửi tình tháng 10 – Huỳnh Minh Nhật
Tôi chẳng còn gì ngoại trừ mùa thu cuối cùng
Gửi biền biệt đám mây xa vút tận bờ trời
Em quay lưng, bước đi, gót chân nhạt nhòa
Để tháng Mười khóc lạc quan từng giọt mưa.
Tôi đợi chờ, ngắm nhìn qua cửa sổ
Đêm nay, tháng Mười giữa lòng sân nhà
Nắng cong cười, như dải lụa mềm mại
Ưu tư như đôi mắt cố nhân ngần ngừ.
Tháng Mười quay về, hương xưa lạc lõng
Câu hỏi hòa mình vào gió thở dài
Khói thuốc rơi nhẹ, những bóng hình phai
Lòng buồn thoáng qua, như chia tay khôn nguôi.
Tháng Mười nay, kỳ lạ và như thường
Không trang trí, không cúc rợp bên đường
Em có thấy tháng Mười pha lê lạ
Em có nhớ ai đã từng nói yêu?
Thơ tháng Mười, hồi ức mất em – Toàn Tâm Hòa
Tháng Mười, phố xưa trôi bềnh bồng
Nợ em lời yêu, chưa kịp trọn vẹn
Thời gian xoay chuyển nhưng nghẹn ngào
Tháng Mười, em dỗi hờn, anh ân hận
Nghĩa lời thơ, anh lại quên mất
Trong buồn tênh, anh thấy nặng nề
Mưa bất chợt, làm se lạnh tâm hồn
Môi hôn vội vã, chưa kịp ấm áp
Để chiều buồn, em nhớ anh thầm
Bước qua góc phố, tháng Mười lạnh lùng
Nhớ một thời, anh ngu ngơ đắm chìm
Tay nắm thơ, anh trăn trở lời hứa
Mà giờ đây… không em.
Bài thơ tình tháng 10 đầy mơ mộng
Xem thêm:
- 180+ bài thơ tình yêu hay nhất lãng mạn ngọt ngào cho các cặp đôi
- 100+ bài thơ tình buồn hay nhất lãng mạn, thấm đẫm nước mắt
- 80+ bài thơ tình yêu vui nhộn hài hước cực chất cười rụng răng
Thơ mùa thu đến – Ngọc Linh
Tháng mười về, lòng mình hạnh phúc
Chia tay Thu, Đông bắt đầu khuất phủ
Ngẩn ngơ lưu luyến, tình thắm trong đêm
Heo may đến, hồng gót chờ mong
Mùa đông lạnh, giọt sương rơi buốt giá
Đêm mưa buồn, tình chờ đợi như nguyên vẹn
Thắp sáng ước mơ, vườn hồng nồng thắm
Tháng mười đến, mong chờ duyên mới
Ươm mộng mơ, gió Đông đưa lời hồng
Xe chỉ tơ hồng, tìm chung bước dài
Tìm đồng đội, tìm vết hồng trên đời
Trăng đêm Đông, soi rạng đôi mình
In bóng hình, tình rạng rỡ, đẹp như tranh
Đường tình mơ, muôn hoa tươi thắm
Chúng ta ước, chung nhà chung ấm
Thơ mùa thu tháng mười – Huỳnh Minh Nhật
Tháng mười đã ghé thăm,
Gió lạnh thổi lên cung đàn lá đỏ.
Mùa thu về, bên lề đường hiên ngang,
Ngập tràn hương thơm mộng mị của nắng.
Tháng mười rồi, gió Đông êm đềm,
Ánh trăng bao phủ cả con đường hẹp.
Ngắm bóng hoàng hôn, tôi nhớ người ấy,
Nơi xa vắng, chiều buồn tê tái mơ.
Tháng mười rồi, lòng nhẹ nhàng đắm chìm,
Bài thơ rơi nhẹ nhàng như cánh hoa.
Những dòng tâm tư, dư âm mặn nồng,
Kể về mối tình, tháng mười dịu dàng.
Trải qua tháng chín, giờ đây tháng mười,
Tình yêu nở rộ như đóa hoa tươi.
Dù bao điều đã qua, trái tim vẫn hòa mình
Trong làn hương thơm của tháng mười.
Thơ mùa thu đến – Liên Phạm
Tháng mười ghé thăm mang theo ước mơ,
Bước nhịp nhàng, lòng yêu thương vơi.
Ánh nắng vàng ôm trọn khắp nẻo đường,
Mỗi bước chân là nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Tháng mười về, tình thương rơi như lá cơn gió,
Làm say đắm lòng người, lòng tràn đầy ấm áp.
Nắng thu ôn ào trên đỉnh những cành cây,
Hòa quyện niềm vui, tình yêu thắm thiết.
Tháng mười ơi, ta yêu cuộc sống này,
Thắp lên niềm tin, sôi động và rực rỡ.
Tháng mười đẹp như một bức tranh tình yêu,
Bắt đầu mỗi ngày với nụ cười tràn đầy.
Chân thành và êm đềm, như những vần thơ,
Tháng mười ơi, hãy là thời gian đẹp nhất.
Thơ mùa thu tháng mười – Đỗ Hồng
Ngồi đây, trái tim reo vui như làn gió
Tiếng thời gian reo hò đón mùa mới
Vần thơ hòa quyện trong đêm mơ mộng
Lối tư tưởng rợp hoa kỳ diệu như tranh.
Em đã đến cuối con đường mơ tháng chín
Tôi tìm thấy em giữa khung cảnh thu vắng
Đời hiện lên như bức tranh tĩnh lặng
Với bóng cây tương tư vàng rơi bên lề đường.
Tháng mười trôi đi, nhưng lòng thao thức
Cơn mưa nhẹ rơi, êm đềm như âm nhạc
Cho đêm thêm phần trữ tình và huyền bí
Chút buồn nhẹ bay trong tiếng lá rụng mềm mại.
Người tình ơi, đêm nay ta thao thức
Nhìn trăng lên cao, ánh sáng tỏa rộng lớn
Hạt mưa đêm nay như những khúc ca
Kể về tình yêu trong bản thơ dang dở.
Thơ hẹn hò mùa thu – Mai Xuân Rin
Tháng mười, ta hẹn nhau dưới bóng cây
Sương khói lơ lửng, lòng đắm chìm trong hòa nhạc
Nghe tiếng yêu thương như làn sóng êm đềm
Phút hẹn hò thơ mộng giữa đêm thu.
Tháng mười, đêm về, ta cùng bước nhẹ nhàng
Em dịu dàng như lá vàng rơi từng cơn gió
Thu đã khắc sâu trong hồn ta những khát khao
Hương hoa sữa lẻ loi, gió thổi nhẹ êm đềm.
Tháng mười rồi, đong đầy những ước mơ
Hoa sữa nở rộ, trải thảm đỏ dịu dàng
Em và anh, đôi hồn hòa quyện làm một
Nụ hôn ngọt ngào, kết thúc đêm trăng tròn.
Tháng mười, tay trong tay, ta hòa mình vào đêm
Đèn vàng dịu dàng, bóng cây uốn éo bên đường
Môi hôn cuối cùng, ngọt ngào như giai điệu
Chớm đông về, tình ta nở rộ như bản thơ.
Thơ mùa thu tháng 10 – Hương Xuân
Mười lá rơi trong tiếng gió lạnh buốt
Mây cuối trời hòa mình vào làn khói sương
Đừng rơi lá, đừng gọi nhớ thương
Mùa Thu kết lại, lòng buồn nhẹ nhàng
Sầu Thu trải chiều mưa, khói bồng bềnh
Ngừng rơi, để gió kể chuyện thuở xưa
Trăng đêm hòa mình trong bóng cây tàn
Tháng Mười đêm dài thê thảm lê thê
Giấc mơ mơ màng, những đêm buồn dài.
Khúc tháng mười – Toàn Tâm Hòa
Tháng mười về, hồn nhẹ bay như cánh diều
Tay anh chạm vào ký ức êm đềm
Khu phố quen, ngày em đi qua lưu luyến
Mặt trời vàng dịu dàng, thu cũng khẽ thầm thì.
Tháng mười về, lá vàng rơi nhẹ lặng
Những kỷ niệm nồng thắm trỗi dậy trong lòng
Hẹn hò giữa hoàng hôn, màu tím ùa về
Nụ cười em, như là bài thơ dịu dàng.
Tháng mười về, tình yêu anh trải mơ
Nhặt nhạnh từng khoảnh khắc, dệt nên thơ
Bài thơ nồng, ngọt ngào như hương hoa sữa
Tình ta, hòa mình vào bản nhạc êm đềm.
Thơ thu mười – Nguyễn Minh
Rộn ràng mùa mười, làn gió êm đềm
Đất trời tươi thắm, lúa chín đầy đồng
Tháng mười tới với hương rạ thơm ngát
Nắng ấm làm trái tim bất ngờ rung
Đón tháng mười, tay em bối rối như hoa
Gió thu êm dịu, hòa mình vào làn khói
Tháng mười qua nhanh, như giấc mơ trôi
Anh chờ em với hoa hồng và tình yêu.
Thơ chạm đông – Timbuondoncoi
Tháng mười trôi qua, tờ lịch kỷ niệm
Những chiếc lá vàng, nhẹ nhàng rơi xuống
Đàn nhạn trời xa, lẻ bóng kiếm tìm
Ngọn gió vuốt nhẹ cánh, chim về tổ ấm
Mùa thu đã khóc, tiễn biệt một người
Nắng vàng óng ánh, hòa quyện niềm nhớ
Đêm dài buồn thấu, trăn trở bên đèn mờ
Thu không vội, Đông đến nhưng chưa lạnh
Một hẹn thề, một lời yêu đậm đà
Người rời đi, bỏ lại người đơn côi
Mùa thu chết dần trong nỗi sầu thẹn
Đông vội vã, đêm dài trở nên lạnh lẽo
Thời gian trôi, trái tim giữa cuộc chơi
Mối tình tan vỡ, làm đau lòng nát tan.
Thơ tháng mười rơi – Đuyên Hồng
Tháng mười đến, hoa sữa thơm nồng
Áo nắng rơi trải chiều trời xanh
Làm sao lòng không thổn thức nhẹ
Trong tiếng gió, nụ cười hoa lá
Tháng mười về, hơi gió tràn đầy
Thấp thoáng hương tóc bồng bềnh bay
Đường phố hiên ngang bước chân em
Ngọt ngào như bài hát yêu thương
Tháng mười điệu đà, lá đổ vàng
Cầu kỳ bài thơ viết trên giấy
Em và anh, nhịp tim đều đặn
Chắp cánh ước mơ, bay cao bay xa
Tháng mười ôm trọn niềm vui mới
Vào trái tim, lời hứa gắn kết
Chung đôi ta, bước đi cùng nhau
Tháng mười đẹp như chốn mơ ước!
Thơ mùa tháng mười đến – Toàn Tâm Hòa
Tháng mười về, nắng vàng rơi đôi lứa
Mùa thu nhanh chóng khắc sâu hình bóng
Lá cây rụng, lời thơ mềm mại
Tháng mười êm đềm, chuyện tình lặng trôi
Tháng mười về, cơn gió vuốt nhẹ
Làm dịu bớt cảm xúc bối rối
Nắng mặt trời tắt, chờ đèn đường sáng
Tháng mười rợp phố, hình bóng ngọt ngào
Heo may khuất sau bức tranh vàng
Chân tình ngỡ ngàng, đến bên con đường
Tháng mười về, góc phố bình yên
Chờ anh đến, trong những tia nắng
Ngọt ngào như lời ca ngân nga
Tháng mười nồng ấm, tình chưa phai nhòa!
Thơ mùa thu đầu tiên – Nguyễn Minh
Chào em, cô gái của tháng mười
Mùa thu vẫn còn màu vàng rực rỡ
Hương cốm thoang thoảng bên đường đi
Nồng nàn hương sữa, trời đêm êm
Cúc vàng tươi thắm bên lối về
Gió ru nhẹ giấc ngủ say sưa
Mùa thu đến, lạnh dịu hương đông
Đường phố hiên ngang, đèn đường lung linh
Mùa thu mang theo những cơn gió
Để cho ai kia mơ mộng về người
Mùa thu quấn quýt đôi bờ vai
Để bước chân rạo rực trên con đường
Mùa thu trải mình trên phố phường
Như gói gọn hương sắc của trời đất
Mùa thu đẹp, em ơi!
Những bài thơ ngắn tháng 10
Xem thêm:
- 100+ câu thơ tình yêu 2 câu ngắn chế vui nhộn, thả thính là dính
- 70+ câu thơ tình yêu vui 4 câu hài hước, đau buồn cảm xúc
- 80+ bài thơ buồn về tình yêu ngắn gọn 2 câu buồn đau tột cùng
1. Tạm biệt tháng 9
Tháng 9 qua rồi em biết không?
Phố buồn thêm vắng, áo thêm bông
Hàng cây xơ xác, vàng thêm lá
Vắng bóng một người, thêm nhớ mong.
2. Thơ tự tình tháng 10
Tháng mười đến nhẹ nhàng ru cửa
Đưa theo mình những cơn mưa xanh
Mùa thu bắt đầu, phố phường trầm lắng
Hòa mình vào tình khúc êm đềm
Gói trái tim trong khói thuốc lạnh
Ngõ phố hiên ngang, bóng mây bay
Trời đất kết thành bức tranh âm u
Đông tàn mới rơi, làn sương phai
Tháng mười đến, tạm biệt hè ấm
Âm nhạc nào khuấy động hòang vắng?
Loài chim bay khắp nơi hòa mình
Mặc lòng ta lẽo đẽo cô liêu
Tháng mười đến, lời mừng dịu dàng
Bản nhạc thu, hòa nhạc bình yên
Áo rét kề vai, cõi lòng lạnh
Phố vắng se lạnh, người thương đâu?
Đông nơi này, ánh đèn hiu quạnh
Phố mơ ước trong ánh sáng vụt
Người thương hỡi, dòng ký ức lẽo lòi
Tháng mười đến, tình còn hay mờ?
3. Thơ Mười đến nơi rồi
Tháng mười bên hiên gió thoảng nhẹ
Lá vàng rơi, hồn thu khóc thầm
Phố vắng lặng lẽ, mưa gió lạnh
Chạm lạnh tim buồn, ánh đèn vàng
Anh đứng đây, thu sang rồi đấy
Phố nhỏ khắp nơi, ánh đèn vỡ
Chợt nhớ đêm đó, bên cửa sổ
Nắng vàng hiên nhà, tình đắm say
Tháng mười vẫn đẹp, nhưng xa xôi
Áo ai nay còn, hình bóng ấy
Chạnh lòng trời đông, ấm tình cũ
Mưa bay lạnh lẽo, phố vắng mơ
Mắt ai kia, bên hòn cổ thụ
Đêm buồn tháng mười, lòng u buồn
4. Thơ Mười đến rồi
Tháng mười trôi qua cùng lạnh buốt
Ngọt ngào như những đợt mưa bay
Nơi cô quạnh, em có đếch hay
Lòng vương lệ, gọi mùa thu quen.
Khắc sâu bóng hình bên anh yêu
Môi đào ấy, còn mãi đậm hương
Ánh nắng xưa chầm chậm dìu dẳng
Tình mình ấm áp, mùa lá vàng.
Vào những lúc tĩnh lặng hồn mình
Hoàng hôn đỏ, hòa mình vào thu
Thơm lưng trời mỗi đợt gió thoảng
Anh nhìn em, nhớ môi cười ấm.
Trong tim em, hoàng hôn hiên ngang
Có giấc mơ, thoảng ngát hương đêm
Tình yêu này, bình yên dịu dàng
Tháng mười qua, tình chẳng phai mờ.
5. Thơ mùa thu tình yêu
Không thấy ai làm thơ nơi này
Mười rơi khẽ, lạnh lùng khắp ngõ
Em về, lòng tôi xôn xao
Hương chanh chua, kỷ niệm mùa trôi.
Cà phê nhỏ, giọt mưa lạnh lùng
Mùa mới váy trắng em lung linh
Nắng vàng tơ nhẹ, đón chào
Chân dung anh, bức tranh mới xinh.
Đất trời hòa quyện bảy sắc màu
Em đẹp đến nỗi mê cả mùa thu
Mực thơ lan tỏa, nồng như rượu
Anh trắng đêm, môi đào quấn quýt.
6. Gửi lời thương cho em tháng 10
Tháng Mười trôi, em nhớ mãi không nguôi
Những mảnh ký ức, màu hoa vàng rực
Yêu hoa, yêu thời khắc ngây thơ dại
Ở đâu đó, anh còn giữ mãi không biết?
Tháng Mười đến, nỗi nhớ tràn lan
Dấu chân anh in sâu, nơi đất trời
Em với hoa, với những nỗi oan trái
Chưa bao giờ được gặp lại anh.
Tháng Mười đến, nhớ mong manh nhưng thắm
Nhớ về chúng ta và tình yêu ngọt ngào
Kỷ niệm vẫn đọng, vạt êm bên đường cải
Như hôm qua, chúng ta trao nhau ánh sáng.
Duyên tháng Mười, cải vàng rực tươi
Em giữ màu nhung nhớ cho riêng mình
Chìa tình yêu anh, đôi bàn tay mở
Nhưng để em trở thành dĩ vãng?
Tình yêu, đắng ngắt và ngọt lịm
Hương men thu bay trong gió mùa thu
Em quay về, gió kể câu chuyện
Tìm anh giữa mịt mùng hôm nay!
7. Tình yêu tháng 10
Tháng mười về, tình yêu như cơn gió
Gửi hương thơm, làm trái tim cháy bỏng
Theo nhịp thu quyến rũ, ân tình nồng
Ly rượu chúc tình đôi hòa một nhịp
Tháng mười đến, lá thu rơi trêu đùa
Gọi lòng say đắm, mộng mơ yêu thương
Tô điểm nhan sắc, đôi môi hồng tươi
Hoa nở hương thơm, tình đẹp như tranh
Tháng mười, hàn sương phủ lên con đường
Gợi mơ ước, chìm đắm trong chữ tình
Pháo hoa rực sáng, kỷ niệm bên người
Hạnh phúc sum vầy, quanh ngõ xóm êm đềm
8. Thơ tháng 10 và tình yêu chợt đến
Ngọt ngào như đợt mưa tháng này
Nắng vương ấp ủ, tình chưa hé
Trong cơn gió lạnh, tình bắt đầu.
Bên nhau hòa mình, lá vàng rơi
Sưởi ấm nhau giữa không gian khắc nghiệt
Tháng mười nồng thắm như hương trà
Nâng ly cùng nhau, tình đậm đà.
Tình yêu bừng sáng, như ánh đèn
Trên con đường dẫn đến hạnh phúc
Tháng 10 êm đềm, tình nguyện chờ
Trọn vẹn mùa thu, yêu thêm thôi.
9. Tháng mười rồi, se lạnh gió đông qua
Sao nghe khẽ tiếng lá rơi còn đó?
Vẫn hoang tàn xơ xác nơi đầu hẻm
Hoàng hôn về nhuộm tím cả chân mây
Tháng mười rồi sao nhung nhớ còn đầy?
Người lữ khách lòng nghe đầy bối rối
Cánh nhạn sa ngọn gió chiều khẽ thổi
Én lạc bầy mỏi mệt nỗi tha phương
Tháng mười rồi, đêm vắng bỗng dài hơn
Mờ khói thuốc và giận hờn nức nở
Dòng thư ấy vẫn còn hoài dang dở
Cung đàn buồn lỡ nhịp phím yêu đương
10. Tháng Mười đến liền nhẹ nhàng gõ cửa
Kéo về đây biết bao đợt mưa chiều
Thu phố vắng cô đơn buồn mấy độ?
Để ân tình cũng hóa vết phong rêu
Khói thuốc mờ sao lạnh lùng im vắng
Phố bây giờ không một bóng mây bay
Bởi đất trời khoác tấm khăn choàng xám
Lá thu vàng khẽ rụng báo đông sang
11. Tháng mười về trời cũng bắt đầu mưa
Nghe rì rào chớm mùa đông giá rét
Thu xơ xác vướng ngang chiều ly biệt
Vạt nắng chiều chờ đợi gió đông sang…
Tháng mười về, trời bạc, bóng mây thưa
Người gửi tôi một làn mưa trắng xóa
Bỏ lại tôi đường tình chia đôi ngả
Góc phố buồn bước vội giữa trời không
12. Tháng Mười thu tím ngả lối đi
Ta nghe mưa lạnh vẫn thầm thì
Dòng đời hối hả ai bước vội
Ai còn ngoảnh lại lưu luyến ai?
Tháng ngày vội vã dần trôi mãi
Cổng trường cô độc phía sau rồi
Bồi hồi vương vấn ngày xưa ấy
Ta nhớ người – người có như ta?
13. Nhìn xa xăm buổi chiều ngày tháng 9
Đôi bạn thân tẩn ngẩn chốn Tây Hồ
Ôm thật chặt, nước mắt vùi vai áo
Cô gái khóc òa ướt đậm bờ vai anh
Tháng 9 ơi, ta vẫn còn luyến tiếc
Yêu thương này, nói tạm biệt thật xót xa.
14. Thơ tình yêu tháng 10 hòa bình
Như lá rơi gió nhẹ ru êm
Mối tình đẹp như hương cà phê
Tháng mười đến, đón hạnh phúc.
15. Mùa thu đến rồi lại lặng lẽ trôi đi
Sự ngây thơ chẳng thể tồn tại mãi
Hãy đánh thức tôi dậy khi tháng 9 trôi qua
Khẽ mơ màng tạm biệt nàng tháng 9
Xem thêm:
- 20+ bài thơ tháng 8 hay, lãng mạn, thơ chào tháng 8 ý nghĩa nhất
- 100+ bài thơ tình mùa thu lãng mạn, buồn nặng trĩu cô đơn
- 40+ bài thơ về mùa thu hay, nổi tiếng và đặc sắc nhất
Những vần thơ tháng 10 không chỉ gợi nhớ về khoảnh khắc đẹp của mùa thu mà còn chứa đựng những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Dù là những niềm vui, nỗi buồn hay sự hoài niệm, mỗi bài thơ đều là một cách để chào đón tháng 10 đầy ý nghĩa. Hãy để thơ ca thêm màu sắc cho tháng 10 của bạn.