30+ bài thơ về thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11

Thầy cô là những người đã luôn âm thầm đồng hành, dìu dắt chúng ta trên hành trình học tập và trưởng thành. Tình cảm giữa thầy cô và học trò luôn là một mối quan hệ thiêng liêng, tràn đầy sự kính trọng và lòng biết ơn. Những bài thơ về thầy cô chính là cách để chúng ta bày tỏ lòng tri ân ấy bằng những lời lẽ nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng đầy ý nghĩa. Cùng chuyên mục Thơ của VANHOADOISONG tìm hiểu các bài thơ hay, ý nghĩa, đầy tình cảm tặng thầy cô dưới đây nhé!

Xem nhanh

Ý nghĩa ngày 20/11

Ngày 20/11 là dịp tri ân các thầy cô giáo – những người đã dành tâm huyết và công sức để truyền đạt kiến thức, rèn luyện đạo đức và định hướng tương lai cho học trò. Đây là ngày tôn vinh nghề giáo, thể hiện truyền thống “tôn sư trọng đạo” cao đẹp của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở mỗi người về lòng biết ơn và sự kính trọng đối với người thầy.

Ý nghĩa của các bài thơ về thầy cô

Các bài thơ về thầy cô không chỉ đơn thuần là những lời chúc hay lời tri ân, mà còn chứa đựng tình cảm sâu sắc và lòng biết ơn của học trò. Qua những vần thơ, học sinh cò thể bày tỏ sự kính trọng và trân quý của mình đối với những người đã dạy dỗ, dẫn dắt mình trưởng thành.

Đối với thầy cô, những bài thơ này là món quà tinh thần vô giá, tiếp thêm động lực và niềm vui trong sự nghiệp “trồng người.” Còn với học trò, đây là cách lưu giữ những cảm xúc chân thành và tri ân, thể hiện truyền thống tôn sư trọng đạo cao đẹp. Thơ về thầy cô vì thế luôn mang ý nghĩa thiêng liêng, gắn kết tình thầy trò một cách sâu đậm.

Thơ về thầy cô ngắn tặng thầy cô

Tặng cô

Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.

Cô Giáo Lớp Em

Cô giáo lớp em
Xinh đẹp hoành tráng
Làn da trắng sáng
Đôi giày bóng loáng
Ai nhìn cũng choáng
Em nhìn choáng hơn.

Cô thầy tôi

Trong trường vất vả dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon.

Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên rằng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.

Lá nhuộm tóc thầy – Hồ Ngọc Quân

Về trường mừng đón huân chương
Gặp thầy gặp bạn tình thương dạt dào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Tóc thầy điểm bạc độ nào chẳng hay
Sân trường xanh thắm chồi cây
Phải chăng lá nhuộm tóc thầy của tôi
Ra về lòng những bồi hồi
Nguyện rằng luôn mãi là người trò ngoan.

Nghe thầy đọc thơ – Trần Đăng Khoa

Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Tri ân người lái đò – Nguyễn Trung Dũng

Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ,
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ,
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!

Ngày Tết Nhà Giáo – Đặng Ngọc Đào

Ngày vui xin chúc các Cô Thầy
Mạnh khỏe, bình an, giọng hát hay
Họp mặt cùng nhau vui tiệc nhỏ
Hoa tươi, chúc tụng thật đong đầy
Bao ngày vất vã bên trường lớp
Dạy dỗ đàn em nhiệt huyết say
Đóng góp cho đời thêm sắc thắm
Vinh danh rạng rỡ, cảm ơn dày…

Ơn thầy

Bao mùa thu đi qua
Gói hành trang thêm nặng
Mái đầu thầy bạc trắng
Hòa trong nắng thời gian
Những vất vả gian nan
Ơn thầy, sao đếm được?
Mênh mông như biển nước
Cao lớn tựa núi non

Thơ về thầy cô ngắn 2 câu, 4 câu

Xem thêm: 80+ ca dao tục ngữ về thầy cô hay, ý nghĩa, tri ân công ơn dạy dỗ

1. Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng trí thức
Cảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương

2. Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai

3. Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.

4. Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.

5. Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước chớ quên ơn thầy.

6. Chữ thầy trong cõi người ta
Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy.

7. Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.

8. Dạy con từ thuở tiểu sinh
Gần thầy gần bạn tập tành lễ nghi

9. Chữ đầy sợ nói thêm thừa
Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn…

10. Con hơn cha là nhà có phúc
Trò hơn thầy là đất nước yên vui.

11. Thời gian dẫu bạc mái đầu
Tim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy.

12. Sự đời phải nghĩ mà răn
Phải nuốt lời bạn phải ăn lời thầy

13. Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy.

14. Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.

15. Cô là kho sách kho vàng
Cho em kiến thức mở mang từng ngày

16. Nghề thầy thanh nhã đức khiêm nhường
Hữu xạ bao giờ cũng ngát hương

14. Nghề giáo viên cao quý
Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý
Nhàn hạ thanh cao… em cũng thấy tự hào
Hai bốn tuổi chưa một lần làm mẹ
Mà em đã có cả thảy đàn con.

Bài thơ về thầy cô dài hay, ý nghĩa

Thơ về cô giáo ý nghĩa nhất

Cô giáo của con

Mỗi khi vào lớp
Cô cười thật tươi
Say sưa giảng bài
Giọng cô ấm áp

Bạn nào hay nghịch
Cô chẳng thích đâu
Bạn nào chăm ngoan
Cô yêu lắm đấy

Cần như hạt muối
Đẹp như hoa rừng
Cô giáo của con
Ai mà chẳng quý.

Nghĩa cô thầy mãi không quên

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.

Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.

Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con

Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.

Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.

Cô ơi

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!

Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

Tháng 11 nhớ về cô – Nguyễn Thị Khánh Hà

Đã bao tháng mười một rồi cô nhỉ
Mà trong em vẫn nỗi nhớ đầy vơi
Lời cô dạy mãi như lời nhắc nhở
Là hành trang cho em bước vào đời

Dù bây giờ chúng em đi muôn nơi
Không quên được lời thầy cô dạy dỗ
Dẫu cuộc sống như thuyền xa bến đỗ
Ơn thầy cô đã dạy dỗ năm xưa

Ngọt ngào như những câu hát đò đưa
Mà mẹ đã ru em từ thủa bé
Thầy cô tựa người lái đò lặng lẽ
Đưa con thuyền qua bến rẽ sang sông

Cho chúng em được vui mãi tuổi hồng
Dòng thời gian nhuộm tóc cô bạc trắng
Như mẹ cha, dầm mưa, dãi nắng
Cho chúng em, có thành quả hôm nay

Tháng mười một về nhắc em mỗi ngày
Công ơn ấy…
Em mãi ghi trong dạ.

Mùi hương của mẹ – Vũ Mạnh Cường

Học trò nghèo… liệt danh loại cá biệt
Áo quần dơ… học chẳng biết cái chi
Suốt cả năm học lười biếng lầm lì…
Không ngoan ngoãn nói chi chuyện lễ phép…

Trong ngày lễ bạn bè quần áo đẹp
Tặng thầy cô bằng những món quà
Cùng lời chúc kèm theo những đóa hoa
Tháng 11 nhân dịp ngày nhà giáo

Cậu học trò gói đồ trong giấy báo
Đến bên cô khẽ bảo… con tặng quà…
Mẹ của con giờ cũng đã đi xa…
Không cần nữa lọ nước hoa dùng dở…

Nhận món quà tim cô như ngừng thở
Nén trong lòng giọt nước mắt chực rơi…
Đứng bên cô giọng con nói nghẹn lời…
Cô dùng nhé con nhớ hơi của Mẹ…

Hiểu khát khao tâm tư của đứa trẻ
Khi đến trường muốn có mẹ ở bên
Cô nhận quà thi thoảng cũng không quên
Xức một chút hương dịu êm tình Mẹ…

Và từ đấy cô quan tâm đứa trẻ
Giúp đỡ con sống vui vẻ hòa đồng
Dạy dỗ con học tiến bộ thành công
Và đứa trẻ không phụ lòng cô giáo…

Ngày ra trường đứa trẻ con hiếu thảo
Đến bên cô ôm cô khóc ngọt ngào
Cám ơn cô lòng thành kính biết bao
Mùi hương Mẹ đã trao con tất cả…

Đã bao năm cô qua thời vất vả
Giờ về Hưu sống nhàn nhã tuổi già
Bỗng một hôm có một đứa con xa
Về thăm Mẹ giờ đã là Tiến Sỹ…

Rất chân thực con nguyện mong thành ý
Ngày cưới con muốn Mẹ quý cạnh bên…
Chúc phúc con đại diện cho bề trên
Lòng thành kính người Mẹ hiền Cô giáo…

Ngày hôn lễ bên dâu ngoan rể thảo
Mẹ xức vào tà áo hương xưa…
Bao năm rồi món quà nhỏ con đưa…
Hương tình Mẹ ngàn đời chưa phai nhạt…!!!

Thơ về thầy giáo hay nhất

Lời của thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gửi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá…
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.

Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.

Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…

Không đề

Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.
Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,
Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.
Có những lúc thầm lặng con ngắm,
Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn…
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,
Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.
Đã qua rồi một thời và con đã lớn.
Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.
Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở nơi xa theo hương bay của gió,
Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu.

Lời trầm thầy tôi – Phạm Duy Cầu

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi
Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi
Thương người bạn cũ, ân sâu nặng
Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi
Muốn được cho đi, thầy phải có
Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi
Cho không phải mất, tình muôn thuở
Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

Thơ về thầy cô 20/11 mừng ngày nhà giáo Việt Nam

Xem thêm: 300+ lời chúc 20/11 cho thầy cô giáo ngắn gọn, ý nghĩa, hay nhất

Hoa và ngày 20/11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.

Thầy cô

Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quý
Mà trời dành để dậy dỗ chúng em

Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành

Bây giờ vài phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau

Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa
Áp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học đc những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

Không bao giờ quên cô

Viên phấn trắng trên tay
Những dòng chữ nắn nót
Bụi phấn nào bay bay
Vướng trên mái tóc cô
Những ngày tháng trôi qua
Để lại bao kỉ niệm
Em mỗi ngày một lớn
Không bao giờ quên cô
Thời gian trôi nhanh quá
Bao kỉ niêm vui đùa
Dưới mái trường thân yêu
Em yêu cô rất nhiều

Người lái đò

Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Bâng khuâng tháng mười một – Hoàng Hôn

Tháng mười một nghe bâng khuâng đến lạ
Trường xưa lớp cũ ngày ấy đã rời xa
Tà áo dài trong nắng đẹp thướt tha
Thời hoa mộng bao la ngàn mơ ước

Tháng mười một đôi chân thêm mạnh bước
Sự nghiệp trồng người thầy cô trước em sau
Bao chuyến đò vững tay chèo cùng nhau
Thầy cô đưa em, em đưa bao lớp trẻ

Xin kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe
Hạnh phúc bình an bạn cũ của tôi ơi
Ngày nhà giáo việt nam đã đến rồi
Bao hoa thắm rạng ngời trong đôi mắt

Thắp niềm tin hi vọng không hề tắt
Của ngày mai em thơ bước vào đời
Tung cánh bay bao la xanh sắc trời
Nhiệt huyết dựng xây đến muôn nơi đất mẹ

Tháng mười một ngân câu ca khe khẽ
Sự nghiệp trồng người lặng lẽ mãi trăm năm
Trang giáo án từng đêm vẫn âm thầm
Viết tiếp ước mơ ươm mầm tri thức.

Không đề – Nguyễn Thị Chí Mỹ

Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,

Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.

Chúc mừng thầy cô – Đặng Ngọc Đào

Mừng ngày Giáo Dục đẹp hồng tươi
Tết của thầy cô rạng sắc ngời
Nắng sớm long lanh trong cả nước
Nhân dân ngưỡng mộ chúc đều trời
Yêu nghề dạy dỗ nhiều tâm đức
Mến nghiệp cùng xây quá tuyệt vời
Vững chắc niềm tin kiến thức chuẩn
Đưa thuyền đất nước mạnh muôn đời…

Thơ về thầy cô giáo tự sáng tác sâu sắc tình cảm

Có một nghề như thế – Đinh Văn Nhã

Hà nội 6/1/2017

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!

Có một nghề rèn luyện cả đời người
Để mang lại sự tốt tươi cho thiên hạ
Có một nghề thật đớn đau nghiệt ngã
Để mang tặng cho Đời những Tài tử Giai nhân
Lặn lội cả đời nhả kén tơ ươm
Cho loài Người được khoác lụa vàng óng ả!

Có một nghề vượt bao khó khăn cao cả
Để rèn luyện cho Đời những nguồn lực vô biên
Có một nghề luôn đào tạo những “Tài, Hiền”
Cho đất nước được bình yên thịnh vượng!

Có một nghề luôn tạo niềm vui sướng
Cho bao người đạt sự nghiệp thăng hoa
Có một nghề từ sáng đến chiều tà
Dạy dỗ học trò miệt mài không ngơi nghỉ

Có một nghề ngay từ trong suy nghĩ
Nhận trách nhiệm với Đời,
Làm Thầy của cả những bâc Vĩ nhân!
Có một nghề cũng có lúc quên thân
Mang con chữ gieo vần nơi heo hút
Có một nghề bỏ tiền lương mua giấy bút
Dạy các em thơ xứ Mèo Vạc vùng cao
Xua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vào
Thổi mát rượi những ngày Hè oi bức!
Có một nghề cứ mỗi khi thức giấc
Đã nghĩ nặng tình về thế hệ mai sau.

Nguyên khí Quốc Gia sẽ lắng đọng về đâu?
Khi Hiền Tài không được nuôi trồng chăm bón!
Ôi Trời Đất giao cho ngành ta trọng trách lớn
Nghiệp mênh mang mà chức sắc lại cỏn con!

Ta luôn ước mơ cho Đất nước được vuông tròn
Thoát địch họa và tai ương rình dập
Phải gắng xây một lâu đài vững chắc
Cho Tổ Quốc được yên vui, Đất nước được thái bình.
Cho Quê hương trong đó có mình
Được hưởng trọn quang vinh ấm no hạnh phúc!
Nghề Nhà Giáo được vinh danh tiến bước
Cùng mọi nghề xây mực thước cho đời
Cho Thiên hạ mãi mãi xanh tươi
Cho cuộc sống được đổi đời oanh liệt
Cho thế gian ai ai cũng nhận biết

Nghề Giáo là Thầy giúp đất nước được thăng hoa!

Về thăm cô – Thanh Trưởng Hoài Châu

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ giấy nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

Bàn tay của cô – Thanh Trưởng Hoài Châu

Có một miền đất rất xa
Nơi bàn tay cô để lại
Bàn tay ngọt ngào hoa trái
Thành phố trên trang sách em

Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Lung linh ánh đèn tỏa sáng
Mỗi ngày đứng trên bục giảng
Dắt em từng bước vào đời

Xôn xao âm thanh đất trời
Trên bàn tay cô đã dắt
Bàn tay lặng thầm dìu dắt
Cho em cả một bầu trời.

Em yêu cô giáo – Quang Phong Le

Đời em gắn với ngôi trường
Em yêu cô giáo tình thương mặn nồng
Dạy em gần gũi núi sông
Dạy em với cả tấm lòng ước mơ
Dạy em giỏi toán thuộc thơ
Dạy em lễ phép chào cô, chào thầy
Cô nâng cây bút cầm tay
Bảo em nắn nót cho ngay thẳng hàng
Lòng cô như mẹ chứa chan
Giúp em chải tóc sửa sang dáng ngồi
Lòng em yêu mẹ suốt đời
Cùng yêu cô giáo rạng ngời tình thương.

Tri ân – Thái Tài

Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy

Chuyến đò tri thức – Bằng Lăng Tím

Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy

Nhớ ơn thầy cô – Hoàng Minh Thuận

Trùng khơi sóng vỗ dạt dào
Núi cao nhạn biếc lượn vào mây xanh
Công Cha nghĩa Mẹ sinh thành
Ơn thầy Cô đã cho danh cuộc đời
Đã từ bao thủa xa xôi
Ông Cha mình đã dựng đồi nghĩa cao
Biết bao tình nghĩa Thầy trao
Cô cho trí thức bay vào mộng mơ
Cuộc đời luôn đẹp vần thơ
Tình Thầy nhắc nhở ai chờ đò sang
Cho dù vất vả trăm ngàn
Nhắc nhau ta nhớ cung đàn Thầy Cô!

Thầy trò – Tùng Nguyễn Đức

Thầy như: vùng thác cuối nguồn,
Bao nhiêu dữ dội, đổ dồn về đây
Ra sông, hiền chảy vơi đầy,
Dần trong, để được tới ngày vào khơi.
Muôn trùng biển rộng là nơi,
Mênh mang sóng thoả vọng lời thầy xưa.
Ngàn năm cho đến bao giờ
Thầy như vùng thác học trò – nước trôi.
Sóng cuồn làn nước bốc hơi
Mây vần gió chuyển, mưa rơi trở về.

Bụi Phấn – Hoài Thương

Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

Thầy và chuyến đò xưa – Nguyễn Quốc Đạt

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.

Xin lỗi các em – Trần Ngọc Hưởng

Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.

Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chơi đùa với ai.

Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!

Sông ân – Trà Thơ

Một đời chở nặng phù sa
Chắt chiu bồi đắp đậm đà lòng nhân
Trong từng nét bút ân cần
Lớp theo chân bước bao lần tiễn đưa

Lặng lờ mải miết bến xưa
Đôi khi bão táp gió mưa mặc lòng
Đời thầy tựa một dòng sông
Âm thầm xuôi ngược bao công cùng trò

Trồng người nghiệp chọn trĩu lo
Vẫn tràn khó nhọc quanh co nẻo đời
Dặn lòng nhiệt huyết chẳng vơi
Góp công khai sáng tâm ngời lòng son

Nghĩa ân thầy chất bằng non
Dẫu qua năm tháng mãi còn nặng mang
Xin gom một áng trăng vàng
Góp thêm tâm sáng mênh mang cùng thầy.

Ơn thầy – Nguyễn Sinh Hạnh

Hạnh phúc vinh quang bởi các thầy
Vì đời sự nghiệp ấy trồng cây
Cho dù sóng gió không hề nản
Cám dỗ dòng đời vẫn cứ say
Đất nước ơn người công dạy dỗ
Quê hương nặng nghĩa trước hiền tài
Tình yêu trách nhiệm ngang trời biển
Tạc dạ ghi lòng chẳng nhạt phai…!

Con với thầy – Phạm Minh Dũng

Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi.

Thưa thầy – Tạ Nghi Lễ

Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy.

Hoa nở trên lối ưu tư – ĐNT

Dòng đời khéo chọn nghiệp duyên
Đưa đò tri thức con thuyền nhân văn
Ươm cây từ đất khô cằn
Một đời lo nghĩ, khuyên răn “nết người”!
Tâm hồn chăm bón tốt tươi,
Tưới câu nhân nghĩa, bao người nên danh.
Con thuyền vượt sóng chòng chành
Mái chèo lúc mỏi, liêm thanh dặn lòng!
Khơi dòng câu cá nước trong
Bất công chưa hết! Chạnh lòng niềm mơ
Dòng sông luôn có bến bờ
Người đi còn nhớ, người mơ đợi gì?
Một đời tận tụy, tâm tri
Phấn vương khóe mắt để vì tương lai.
Hiền nhân, tài chí, nghiệp dài,
Cho đời hoa nở ngày mai – Ơn Người!

Tri ân thầy cô – Donglam Tran

Non cao nghiêng bóng biển xanh
Lượn vui cùng ánh trăng thanh soi đường
Thuyền yêu, thuyền vẽ ánh dương
Long lanh tỏa sáng vấn vương nghĩa tình.
Gió đưa con sóng uốn mình
Hòa cùng điệp khúc bình minh rạng ngời
Lụa hồng trải rộng muôn nơi
Điểm tô khoe sắc muôn đời không phai.
Khắc ghi quyện thắm tình ai
Hoa lòng tinh khiết trang đài mộng mơ.

Bài thơ về thầy cô và mái trường

Nắng ấm sân trường

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ.

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…

Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ…. đến chơi vơi
Trường xưa cánh phượng ngày nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lời

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn
Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn
Viết lên đôi chữ cười vui vẻ
Bảng cũng như ta cũng có “hồn”…!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy
Phấn chì bụi phủ tóc như mây
Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh
Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm?
Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm!
Bụi thời gian cứ bay theo gió
Nào biết ngày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cành
Trên đường gian khổ hóa mong manh
Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã
Giảng giải từng câu thiếu niên thành…

Có biết ngày mai sẽ ra sao
Hạt mầm thầy nảy biết là bao
Bụi trần phấn toả mau phai thắm
Nào biết ngày sau sẽ thế nào!

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo
Trên mái trường xưa nhạt ngói màu
Tóc người xưa cũng chen sợi bạc
Thầy đó trường đây lệ cứ trào…

Con vẫn yêu sao những điểm 10
Yêu thầy trách phạt học mà chơi
Phút giây ngày ấy như sống lại
Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưa
Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa
Nào ai không nhớ mình “hưởng” phạt
Quên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tình
Xưa còn non trẻ đã miệt khinh
Thầy – Cô nâng sách tay dìu dắt
Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trường
Tuổi người đã đủ để vấn vương
Còn lưu luyến Bạn – Thầy – Cô mãi
Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương

Mãi trong tôi, ngôi trường ấy

Mỗi khi lá xào xạc
Như những nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của lũ chim trên cành.

Đến khi hoa phượng nở
Đỏ rực cả sân trường
Cũng là khi ve khóc
Cho tình bạn chia ly

Ôi! Mái trường yêu dấu
Ôi! Thầy cô thân yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trên đường đời.

Thời gian sao nhanh quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
Nhìn cảnh nhớ trường xưa.

Tôi mong ước một ngày
Được về lại trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của một thời mộng mơ.

Đừng nhé thời gian ơi!
Đừng phủ mờ kỷ niệm
Đừng phủ lớp rong mờ
Để còn mãi trong tôi!

Thơ về thầy cô bằng tiếng anh

Xem thêm: 150+ lời chúc 20/11 bằng tiếng Anh ngắn gọn, ý nghĩa nhất

A Teacher’s Gift

A teacher’s gift is one that lasts,
It never fades away.
It’s the knowledge given to us all,
That carries through each day.

Dịch nghĩa:
Quà của thầy cô là món quà bền lâu,
Nó không bao giờ phai nhạt.
Đó là tri thức mà ta được trao,
Mãi theo ta qua từng ngày.

Thank You, Teacher

Thank you, teacher, for reaching deep
In me to find all I can be.
Before I could see it myself,
You saw my potential and helped me grow.

Dịch nghĩa:
Con cảm ơn thầy/cô đã khai mở trong con,
Để con thấy mình có thể là ai.
Trước khi con tự nhận ra điều đó,
Thầy/cô đã thấy tiềm năng và giúp con trưởng thành.

The Gift of a Teacher

The gift of a teacher is priceless indeed,
They plant seeds of wisdom that grow and succeed.
With patience and kindness, they guide and they share,
Giving us roots and wings with such care.

Dịch nghĩa:
Món quà từ thầy cô là vô giá thật sự,
Gieo mầm trí tuệ để thành công nảy nở.
Với kiên nhẫn, tận tâm, thầy cô chỉ dẫn,
Cho ta gốc rễ và đôi cánh vững chãi.

Teachers

Teachers are the reason why
We spread our wings and learn to fly.
They give us courage, strength, and will,
Guiding us when we stand still.

Dịch nghĩa:
Thầy cô là lý do chúng ta bay cao,
Trải rộng đôi cánh và không ngừng học hỏi.
Thầy cô cho ta lòng dũng cảm, ý chí mạnh mẽ,
Dẫn lối ta ngay cả khi ta đứng yên.

For My Teacher

For my teacher, kind and true,
You’ve taught me to dream and see life anew.
In every lesson, big and small,
You helped me rise above it all.

Dịch nghĩa:
Gửi đến thầy cô của em, người tận tâm,
Thầy cô đã dạy em mơ ước và nhìn đời mới mẻ.
Trong mỗi bài học dù lớn hay nhỏ,
Thầy cô giúp em vượt qua tất cả.

A Teacher Is

Someone who is wise
Who cares about the students and wears no disguise
But is honest and open and shares from the heart
Not just lessons from books, but life where you are
A teacher takes time to help and tutor
With english or math or on a computer
It’s (Teacher’ name) who’s patient, even in stress
Who never gives less than the very best!
Not that I was the perfect student, but you were the perfect teacher for me!
Happy Vietnamese Teachers’ Day!

Dịch nghĩa: 
Người thầy là
Một người giỏi giang
Quan tâm đến học sinh và không hề giả tạo
Mà rất chân thành và chia sẻ từ đáy lòng
Không chỉ những bài học trong sách vở, mà còn bài học từ cuộc đời
Người thầy dành thời gian kèm cặp
Tiếng Anh, Toán, hay Tin học
Đó là thầy (Tên giáo viên), một người luôn kiên nhẫn ngay cả mệt mỏi nhất
Người luôn đem đến những gì tốt đẹp nhất
Em không phải người trò hoàn hảo, nhưng thầy là người thầy tuyệt vời nhất đối với em!
Chúc mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam

The Ferryman’s Tale

The year is drifting smoothly
The ferryman told a very old story
That the paddle to fight
Even though the dust in the middle of lunch falls much
Fly up to the kites
Those old days that much forgotten
Leaving the country forgot the name
Now the river was quiet and sad
Dew drops salty life
White hair teacher in the afternoon sky
My eyes wear out
Helpless standing in
the middle of the timeline…

Dịch nghĩa:
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng
Giữa dòng thời gian…

The Teacher – Amlia Jane

Remember when we met?
When I was just a kid.
And you said to me,
“It’s okay, we’re all friends here.”
And treated me like a normal kid?
Well even if you don’t,
Thank you, as you now mean the world to me.
Remember when I first cried in front of you?
When times were tough for me.
And you said to me,
“It’s okay, I’m here.”
And it all seemed a little better?
Well even if it’s slipped your mind,
It made me who I am today.
Remember when you fell apart?
You couldn’t cope without your Dad.
And I said to you,
“It’s okay, I’m here for you.”
And you put back up your mask?
Because it had slipped that day and I saw,
The real you, scared and hiding.
Remember when I left you?
To move on to my next stage.
And you said to me,
‘I’ll always be here for you.’
And we hugged and talked for hours?
You wanted me to chase my dreams,
And helped me through my fear.
Remember when I became you?
And you took to the sidelines.
And I said to you,
‘I’m here to carry on.’
And you watched like a proud parent,
As I took my first steps?
Now it’s me remembering you,
As you lie in the ground.
I’ll always remember your calming voice,
And be grateful for what I found.

Dịch nghĩa:
Nào cùng nhớ lần đầu tiên gặp gỡ
Em – một đứa trẻ đầy bỡ ngỡ
Mỉm môi cười thầy nhẹ nhàng nói khẽ
“Nào cô bé, chúng ta làm bạn nhé”
Và cứ thế, như bao học trò khác
Thầy chỉ em từng phút từng ngày
Thầy đã trở thành cả thế giới, cảm ơn!
Nhớ lần đầu tiên em khóc nhè
Vấp ngã đầu đời làm em gục ngã
Mỉm môi cười thầy nhẹ nhàng nói khẽ
“Nào cô bé, thầy bên cạnh rồi nhé”
Rồi cứ thế, mọi khó khăn tan biến,
Em bước tiếp dù đời còn giông tố
Sóng gió đã qua tạo nên em của ngày hôm nay.
Thầy còn nhớ ngày tim thầy tan vỡ?
Khúc mắc chuyện đời với người cha thân yêu
Vẫn mỉm cười em nhẹ nhàng nói khẽ
“Nào đừng lo, em bên thầy rồi nhé”
Thầy nhìn em với với ánh mắt ngày xưa
Và ngày đó, em biết thầy cũng thế
Cũng sợ hãi và lẩn trốn như ai.
Thầy còn nhớ, ngày em rời xa mái trường?
Để bước tiếp con đường phía trước
Vẫn mỉm cười, thầy nhẹ nhàng nói khẽ
Thầy ở đây, vẫn trong tim em
Ấm áp những cái ôm, nhẹ nhàng từng lời nói
Thầy khuyên em gạt mọi sự sợ hãi
Để theo đuổi ước mơ hằng ôm ấp
Thầy nhớ chứ, ngày em trở thành cô giáo,
Thầy nhẹ nhàng dựa ghế đá bên em
Vẫn nụ vười và giọng nói ân cần
“Thầy ở đây, để nhìn em tiếp bước”
Thầy nhìn em với anh mắt tự hào
Như cha mẹ nhìn con mình chập chững
Và bây giờ đến phiên em tưởng nhớ
Ngày thầy kính yêu yên nghỉ dưới đất sâu
Lòng đất sau sao chôn được lời ân cần thầy căn dặn
Ơn thầy em xin mãi khắc ghi.

Xem thêm:

Thơ về thầy cô là một cách tri ân đầy ý nghĩa và sâu sắc. Mỗi vần thơ là một lời cảm ơn chân thành, là một kỷ niệm đẹp và là sự ghi nhận công lao của thầy cô. Hãy dành những lời thơ đẹp nhất để gửi đến thầy cô trong những dịp đặc biệt, bởi đó không chỉ là món quà tinh thần quý giá mà còn là cách để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc nhất.

5/5 (1 Review)

Xem nhiều

Lê Nguyễn Ngọc Lam
Lê Nguyễn Ngọc Lam
Xin chào, mình là Ngọc Lam! Một người yêu thích sáng tạo và đam mê chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa. Mình đã có nhiều năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực content marketing, đặc biệt là biên tập nội dung cho trang VANHOADOISONG. Mình luôn mong muốn mang đến cho bạn đọc những bài viết chất lượng, hữu ích và thú vị.

Để lại bình luân

Nhập bình luận tại đây
Để lại tên bạn ở đây